Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 101 - Chương 101:

Chương 101:

Cô ta chỉ lo vui mừng mà quên mất bây giờ trong nội thành tuyển công nhân rất nghiêm ngặt. Đừng nói là Bình Thành, xưởng dệt ở Thanh Dương bọn họ cũng như vậy. Ban đầu cô ta chỉ chuyển công tác sang nhà trẻ đã phải giao một đống lớn tư liệu chứng minh. Trong ấn tượng thì có giấy đăng ký kết hôn, vậy thì nếu như ly hôn rồi có lẽ cũng sẽ yêu cầu có giấy chứng nhận ly hôn nhỉ.

Trong lòng cô ta càng luống cuống hơn, nhưng vì một lòng muốn ở lại bèn mặt dày nói: “Bác gái, hay là, bổ sung giấy chứng nhận ly hôn cũng phiền phức, con mới từ Thanh Dương đến thực sự không muốn quay về nữa. Con cũng không tìm việc nữa, con có chứng minh thư, không sợ Ủy ban cư dân đến kiểm tra. Con ở lại nhà bác giúp làm việc nhà, giặt quần áo nấu cơm quét dọn vệ sinh, con làm được hết. Bác cả còn trồng một vườn hoa, con cũng có chút hiểu biết về chăm sóc hoa!”

Nói thật hai ông bà Tào Lệ Quyên và Vương Giá Hiên đúng là cần một người giúp việc. Mấy ngày này Tào Lệ Quyên cũng đang âm thầm chú ý chọn người, chỉ là không tìm được người phù hợp. Nhưng ánh mắt của Vương Phương Phương này quá xảo quyệt, hơn nữa không có câu nói nào thật, vậy chắc chắn không thể dùng được!

Tào Lệ Quyên cười nói: “Không cần đâu, cô đến làm khách sao có thể để cô làm việc của giúp việc được? Mặc dù cô không nói nhưng tôi nhìn ra rồi, chắc là cô lén chạy ra. Như vậy đi, cô ở lại đây hai ngày cho cảm xúc ổn định lại, tôi bảo bác cả cô gọi điện về Thanh Dương, kêu anh trai cô đến đón cô!”

Vương Phương Phương vừa nghe vậy liền biến sắc vội vàng nói: “Không được! Con không về đâu!”

Tào Lệ Quyên cười như không cười nhìn cô ta, cảm thấy nói thêm một câu với loại người này đều lãng phí thời gian, trực tiếp quở mắng: “Cô cũng hơn ba mươi tuổi rồi nhỉ? Xa như vậy đến nương nhờ chúng tôi lại không nói thật một câu nào, như vậy ai dám nhận cô hả? Bây giờ không đuổi cô ra ngoài đã không tệ rồi!” Nói rồi đứng lên chuẩn bị đi vào vườn nhìn cháu trai nhỏ.

Vương Phương Phương cực kỳ sốt ruột, nếu như thật sự gọi điện về nhà vậy thì nhà chồng chắc chắn cũng biết cô ta ở đây. Nói không chừng họ sẽ đuổi đến rất nhanh. Với tính khí của chồng cô ta, cho dù không đánh gãy chân cô ta thì cũng sẽ bị đánh một trận.

Bịch một tiếng, cô ta quỳ gối với Tào Lệ Quyên nói: “Bác gái! Con cũng không còn cách nào nữa! Bây giờ con mới biết nhà chồng con mấy đời con một, cưới con chỉ để sinh đẻ. Sau khi kết hôn được ba năm con vẫn chưa có con nên cha mẹ chồng và chồng con đều khó chịu, con, con...”

Chuyện cô ta làm sau đó quá nhục nhã chính mình cũng không dám nói tiếp nữa.

Mặc dù Vương Phương Phương trông bình thường nhưng dáng người quả thực rất đẹp, cả người đều lộ ra một vẻ phong tình chỉ có ở người phụ nữ có chồng. Điểm này rất hấp dẫn đàn ông. Sau khi cô ta bị điều đến nhà trẻ, rất nhanh đã gian díu với một giáo viên nam.

Vốn dĩ bọn họ che giấu chuyện này rất kỹ, ở trường học chưa từng nói hơn một câu. Vợ của giáo viên nam này đã mất từ lâu, cũng không để lại một người con nào. Anh ta sống một mình trong ngôi nhà của mình ở Thành Tây, mỗi lần Vương Phương Phương đến đó đều là vào buổi tối, trời chưa sáng đã đi rồi. Do đó hai người gian díu với nhau hai ba năm vẫn không bị phát hiện.

Lần này cũng là trùng hợp. Chồng của Vương Phương Phương là kỹ sư của xưởng kim khí, bởi vì công việc yêu cầu phải thường xuyên đi công tác nên giáo viên nam kia quá đắc ý, nói muốn đến nhà Vương Phương Phương. Ban ngày ban mặt hai người còn đang lăn lộn, mẹ chồng của Vương Phương Phương thấy thời tiết rất đẹp, đến để phơi đệm chăn cho con trai con dâu, thế là bắt được.

Bình Luận (0)
Comment