Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 185 - Chương 185:

Chương 185:

Cuộc họp công tác trường của đại học Bình Thành được tổ chức mỗi tuần một lần. Mặc dù bình thường không có chuyện gì lớn, nhưng nhân viên tham gia ngoài lãnh đạo trường còn có chủ nhiệm khoa của các khoa, tổng cộng gần năm mươi người. Mỗi người chỉ nói hai câu tổng kết công việc trong hai phút cũng mất cả một buổi sáng rồi. Huống hồ còn có người như chủ nhiệm Lưu khoa hóa, mở miệng là nói liên tục ít nhất phải mất sáu bảy phút.

Họp đến trưa mọi người đều có chút mệt mỏi, cuối cùng hiệu trưởng Hà làm tổng kết ngắn gọn. Đang muốn tuyên bố tan họp thì Vương Văn Quảng vẫy tay với ông ta, không có bất kỳ báo hiệu nào nói: “Nhân lúc mọi người đều ở đây tôi có một chuyện đặc biệt muốn xin. Tôi thấy rằng nhà ở cho giáo viên cán bộ công nhân viên trong trường chúng ta khá thiếu thốn, tôi thân là hiệu phó phải làm gương tốt, cho nên muốn chuyển ra khỏi nhà ở công vụ, nhường nhà cho những đồng nghiệp cần nó hơn tôi!”

Xưa nay nhà ở công vụ của đại học Bình Thành là biểu tượng của thân phận và trình độ, rất nhiều người đều lấy việc được ở trong nhà công vụ làm kiêu ngạo. Không biết vị hiệu phó Vương mới nhậm chức này có phải là bị sốt rồi không, vậy mà lại muốn chủ động chuyển ra ngoài? Phòng họp lập tức sôi nổi hẳn lên, mọi người anh một câu tôi một câu bắt đầu bàn luận.

Hiệu trưởng Hà đang cúi đầu uống trà, ông ta suýt sữa bị sặc, ho khan hai tiếng nhỏ giọng hỏi: “Văn Quảng, cậu đang làm cái gì thế? Thật sự muốn chuyển ra ngoài sao?”

Vương Văn Quảng gật đầu nói: “Vâng, dạo này trường học đang kêu gọi cần kiệm tiết kiệm, gian phòng trên lầu của tôi quanh năm đóng cửa để không, trên thực tế chuyện này rất lãng phí!”

Hiệu trưởng Hà như có điều suy nghĩ gật đầu.

Thông tin Vương Văn Quảng muốn nhường nhà ở công vụ mình đang ở truyền đi rất nhanh, gần như cả trưởng đều biết. Các giảng viên, công nhân viên chức bình thường cũng chỉ thuận miếng bàn luận mấy câu, dù sao bọn họ không có liên quan mấy đến nhà ở công vụ. Cho dù là hiệu phó Vương đó chuyển ra ngoài cũng không đến lượt bọn họ vào ở.

Mà những gia đình cảm thấy có tư cách vào ở thì lại khác.

Ví dụ như bí thư Tiêu, trong cuộc họp công tác trường, anh ta nghe thấy Vương Văn Quảng muốn chuyển ra khỏi nhà ở công vụ thì trong lòng vui sướng dễ chịu hơn cả ăn mật. Anh ta hận không thể nói luôn ở đó rằng anh không ở tôi ở là được rồi!

Đương nhiên rồi, nói một cách khách quan thì bí thư Tiêu quả thực có tư cách chuyển vào ở nhà công vụ. Song anh ta cũng không phải không có người cạnh tranh. Đầu tiên là chủ nhiệm khoa của các khoa thì khỏi cần phải nói, người có sức cạnh tranh nhất là hiệu phó Lương mới nhậm chức. Vị hiệu phó Lương này vốn là chủ nhiệm của khoa công trình cơ giới, là một người có bản lĩnh thật sự. Không những đã từng đăng rất nhiều luận văn trên tập san quốc gia, đặc biệt là năm ngoái còn tham gia hạng mục nghiên cứu phát triển chính phủ cấp tỉnh. Ông ta là hiệu phó, vợ cũng là một người rất tài giỏi, là giáo sư kiêm phó chủ nhiệm khoa vật lý của trường.

Tổng hợp lại mà so sánh thì bí thư Tiêu không hề chiếm ưu thế.

Nhưng Tiêu Lập Thăng rất giỏi mưu đồ, anh ta xách quà đến thăm hiệu phó Lương trước, nhà hiệu phó Lương ở giống nhà của anh ta, đều là hai căn thông với nhau. Nhưng người ta dọn dẹp rất gọn gàng, trong sân bày chút hoa cỏ, trong phòng cũng dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp.

Nói ra thì số người trong nhà họ Lương không ít, hiệu phó Lương có tổng cộng năm người con, đứa lớn nhất đang học đại học, đứa nhỏ nhất thì lớn bằng Kiến Dân. Bởi vì vợ ông ta là giáo sư Ngô rất bận, nên một người em họ của hiệu phó Lương cũng ở cùng bọn họ sau khi tan làm sẽ giúp đỡ làm việc nhà, người em họ đó còn dẫn theo một đứa con, cộng lại tất cả có chín người.

Bình Luận (0)
Comment