Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 186 - Chương 186:

Chương 186:

Cho nên bây giờ nhà họ Lương ở rất chật, hơn nữa con cái ngày càng lớn nên cũng không đủ phòng ở.

Tiêu Lập Thăng cũng mặc kệ người ta có bao nhiêu khó khăn, vừa vào nhà đã khóc lóc kể lể cảnh ngộ nhà mình. Khóc lóc kể lể vợ trước mất sớm, khóc lóc kể lể mẹ vợ trước độc tài, khóc lóc kể lể người vợ bây giờ không đủ tốt. Tóm lại là đến cuối cùng mặt dày đưa ra yêu cầu muốn gia đình hiệu phó Lương không tranh nhà với anh ta.

Hiệu phó Lương là một người theo phái học thuật, là một người rất phật hệ, mặc dù nghe nói Vương Văn Quảng muốn chuyển ra khỏi nhà công vụ nhưng cũng không để ý. Vẫn là vợ ông ta giáo sư Ngô thảo luận với ông ta mấy câu, lúc này ông ta mới ý thức được nếu như luận về tư lịch, rất có khả năng sẽ đến lượt mình chuyển vào. Mặc dù không nhất định phải chuyển vào, ngôi nhà đang ở bây giờ cũng rất thoải mái, nhưng trong lòng cũng có chút mong đợi.

Nhưng điều khiến ông ta không ngờ đến là bí thư Tiêu này vậy mà lại đưa ra yêu cầu như vậy, nếu ông ta không đồng ý e rằng họ Tiêu này sẽ không chịu để yên. Còn nếu như ông ta đồng ý lại cảm thấy không nuốt nổi cơn tức này!

Hiệu phó Lương ngẩn người mấy giây, vẫn là giáo sư Ngô tiếp lời, bà cười nói: “Bí thư Tiêu, vấn đề nhà ở của trường thì phải họp để quyết định, ông Lương nhà chúng tôi cũng không được phân công quản lý chuyện này. Cho dù là nhà cậu và nhà tôi có lẽ đều có tư cách chuyển vào đó, đây cũng chỉ là nói riêng với nhau mà thôi không được coi là thật. Tôi cảm thấy nếu như cậu thật sự muốn chuyển vào ở có thế đi tìm hiệu trưởng Hà nói trước một chút!”

Bí thư Tiêu tay không mà về nhưng cũng không từ bỏ. Đương nhiên anh ta sẽ không nghe ý kiến của giáo sư Ngô đi gặp hiệu trưởng Hà. Hai người không hợp nhau cũng là chuyện lâu nay rồi, anh ta đi tìm có lẽ sẽ còn phản tác dụng.

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Tiêu Lập Thăng nhớ tới một người là phó thị trưởng Mã.

Nói ra thì phó thị trưởng Mã có thể xem như là quý nhân của anh ta. Bí thư Tiêu mới chừng bốn mươi tuổi, có thể còn trẻ đã được lên làm bí thư đảng ủy của đại học, tất nhiên là điều kiện bản thân anh ta không tệ, nhưng quan trọng nhất vẫn là có sự dìu dắt của phó thị trưởng Mã cùng quê. Anh ta và phó thị trưởng Mã không những cùng một công xã, mà còn cùng một thôn.

Hơn nữa Tiêu Lập Thăng cũng rất thông minh, anh ta rất coi trọng tầng quan hệ này. Ngoài lễ tết, bình thường không có chuyện gì thì tan làm sẽ luôn đến nhà cha mẹ phó thị trưởng Mã ngồi một lúc nói chuyện với hai ông bà, làm chút việc nhà. Mặc dù nhìn như là những chuyện nhỏ nhặt, nhưng thực ra cực kỳ hữu dụng.

Hơn nữa ở trước mặt người ngoài anh ta rất thông minh, tỏ ra mình hoàn toàn không quen phó thị trưởng Mã.

Dó đó, trong trường học có rất nhiều người đoán bí thư Tiêu chắc chắn có bối cảnh. Nếu không cũng không thể đánh bại phó bí thư ai cũng coi trọng vào năm năm trước, trực tiếp từ đơn vị khác được điều đến nhậm chức bí thư đảng ủy của trường.

Ngoài hiệu trưởng Hà và Ngô Khải Nguyên, phần lớn mọi người đều không biết chỗ dựa của anh ta là phó thị trưởng Mã.

Bình thường phó thị trưởng Mã rất bận, chồng của phó thị trưởng Mã cũng rất giỏi. Ông ta không chào đón bất kỳ cấp dưới nam nào của vợ đến nhà. Do đó, bí thư Tiêu không dám khóc lóc kể lể ở trước mặt phó thị trưởng Mã, chỉ khóc lóc đau lòng một trận với hai ông bà, nói chuyện phiền lòng trong nhà mình khiến cho tâm tình của cha phó thị trưởng Mã rất không tốt. Ông cụ chỉ sợ con cháu đi ra từ trong thôn của mình chịu thiệt bèn gọi điện cho con gái ngay trong hôm đó.

Bình Luận (0)
Comment