Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 195 - Chương 195:

Chương 195:

Đương nhiên trong phòng được dọn dẹp rất sạch sẽ, trên bàn trà không có chút bụi nào, nền nhà xi măng được lau sáng bóng, cây xanh trên bệ cửa sổ cũng được chăm sóc tươi tốt.

Tào Lệ Quyên đánh giá xung quanh một lượt, ánh mắt rơi trên ấm trà sứ thô trên bàn, bà ta không khỏi lắc đầu. Đang muốn nhỏ giọng nói chuyện với chồng thì chợt nghe thấy tiếng khóc của Tiểu Kiến Minh ở trong phòng.

Tào Lệ Quyên lập tức đứng lên đi vào trong phòng, quả nhiên là Tiểu Kiến Minh đã dậy. Có lẽ là bởi vì không nhìn thấy ai nên nằm ngửa ở trên giường khóc to, nhưng cậu nhóc rất thông minh, nhìn thấy có người lớn vào phòng lập tức ngẩng khuôn mặt toàn nước mắt lên. Nhìn thấy không phải là mẹ mà là bà nội cậu nhóc còn ngẩn người.

Tào Lệ Quyên cực kỳ đau lòng lập tức tiến lên bế lấy cháu trai, một tay lấy khăn lau nước mắt cho cậu nhóc một tay vỗ nhẹ lên lưng Kiến Minh, miệng lẩm bẩm: “Tứ Bảo của chúng ta dậy rồi à, hôm nay là ngày lành Tứ Bảo không khóc nha, bà nội bế con rồi không khóc nữa nha? Con có đói không, có muốn uống sữa không?”

Dạo này Tiểu Kiến Minh đã biết nói từng chữ một, cậu nhóc chẹp chẹp miệng nhỏ một lúc nói: “Muốn!”

Tào Lệ Quyên không ngờ mới có bảy tám ngày không gặp mà cháu trai đã có thể nghe hiểu lời người lớn nói rồi, bà cúi đầu thơm trán cháu trai nói: “Ôi chao, Tứ Bảo thật giỏi có thể trả lời bà nội rồi!” Nói xong quay đầu nhìn chồng mình ở bên cạnh nói: “Ông mau đi gọi mẹ Trương hỏi bình sữa và sữa bột để ở đâu đi.”

Vương Giá Hiên cảm thấy hơi buồn cười, mặc kệ vợ mình ở bên ngoài ra sao nhưng ở nhà không sao thay đổi được tính tình đại tiểu thư. Mặc dù bà cũng rất tài giỏi, nhưng chỉ cần có người làm thì sẽ không động tay vào việc gì! Ngay cả ông cũng nhìn thấy bình sữa đặt trên tủ nhỏ ở đầu giường, còn bên cạnh chính là một lon sữa bột.

Ông lại nhìn xung quanh tìm kiếm, rất nhanh đã nhìn thấy phích nước trên cái tủ cao đối diện với giường bèn cười nói: “Không cần mẹ Trương, nước và sữa bột đều ở trong phòng này, để tôi pha sữa bột cho Kiến Minh!”

Tiểu Kiến Minh uống sữa xong rất vui, miệng ê a nói gì đó, hai cánh tay nhỏ dùng sức giãy tựa như không muốn bà nội bế.

Tào Lệ Quyên không buông tay bế cậu nhóc ra sân hóng mát.

Trong phòng không bày được mâm cỗ, may mà sân khá rộng. Vương Văn Quảng mượn được bàn ghế ở chỗ hậu cần của trường, bốn cái bàn tròn xếp thành một hàng theo tường Đông, mỗi bàn ít nhất có thể ngồi được mười người. Phía trên đã đặt đồ uống trà và bộ đồ ăn, cũng đều là đồ mượn ở hậu cần của trường.

Chú họ Triệu Thanh Sơn và thư ký Tiểu Trần của Vương Văn Quảng mỗi người chuyển một thùng nước ngọt vị cam vào. Vốn theo ý của Vương Văn Quảng thì trong nhà có rượu vang và rượu trắng, nhưng Triệu Trân Trân lại bố trí món hầm và bánh bao chay trắng, uống với rượu cao cấp không hợp, trái lại nước có ga hợp với người già và trẻ con nên rất được hoan nghênh.

Mặc dù quan hệ với con dâu không tốt, nhưng hai vợ chồng Vương Giá Hiên và Tào Lệ Quyên đã từng qua lại mấy lần với Triệu Thanh Sơn. Triệu Thanh Sơn tìm Tào Lệ Quyên khám bệnh. Vương Giá Hiên cũng từng nhờ Triệu Thanh Sơn gửi đặc sản cho cha mẹ của Thẩm Lỵ Lỵ ở Tuyền Thành. Do đó ấn tượng với nhau cũng không tệ, rất quen thuộc chào hỏi lẫn nhau.

Tiểu Kiến Minh ở trong lòng bà nội nhìn trái nhìn phải rất tò mò nhìn dãy bàn tròn kia, tay nhỏ khua khua muốn xuống dưới. Gần đây cậu nhóc cực kỳ thích đi bộ, mặc dù chỉ đi được vài bước sẽ ngã nhưng cậu nhóc rất kiên nhẫn. Ngã rồi lại vui vẻ đứng lên đi vài bước rồi lại ngã xuống, cứ lặp đi lặp lại như vậy cực kỳ vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment