Bản thân Trần Hữu Tùng tốt tính, không chán ghét những người hay nổi nóng, nhưng rất ghét những người năng lực thì ít nhưng lại hay cáu gắt, phó thị trưởng Mã rõ ràng là thuộc kiểu người này. Năm đầu tiên khi anh ta nhậm chức, trong thành phố bỗng xảy ra tình huống bất ngờ, đúng lúc đó anh ta lại đang xuống huyện khảo sát. Đúng ra xét theo cấp bậc, phó thị trưởng Mã phải ra mặt giải quyết, nhưng người đồng chí nữ này rất gian xảo, lấy lý do không khỏe phải về nhà sớm, đùn đẩy cho một người phó thị trưởng khác ra mặt xử lý.
Kể từ lúc đó, người phó thị trưởng này đã để lại cho anh ta ấn tượng không tốt và trong quá trình tiếp xúc với nhau trong công việc anh ta nhạy bén phát hiện ra người đồng chí nữ này có rất nhiều vấn đề, điểm quan trọng nhất là còn ăn hối lộ.
Đúng như dự đoán, một mặt thư ký Trương điều tra phó thị trưởng Mã, mặt khác nhanh chóng dẫn người đến nhà bà ta lục soát. Chỉ tính mỗi tiền mặt lục soát được ở hiện trường thôi cũng đã đến mấy chục nghìn tệ.
Bởi vì chứng cứ nhận hối lộ đã rõ ràng, ngày hôm sau phó thị trưởng Mã đã bị cách chức, bị nhốt vào nhà giam thành phố.
Thành công lật đổ phó thị trưởng Mã, thư ký Trương càng thêm hăng hái, thuận thế thanh trừng nhiều cán bộ của Thành Ủy và tòa thị chính. Thực ra thị trưởng Trần đã muốn trừng trị những con sâu này từ lâu rồi, nhưng mà mãi không tìm được lý do để thực hiện. Bây giờ thì tốt rồi, thư ký Trương đã mở được con đường tốt, mượn chính sách của cấp trên, vừa đúng lúc có thể dễ dàng xử lý.
Thư ký Trương càn quét một loạt cán bộ của Thành Ủy và tòa thị chính, ngoại trừ tổ công tác do anh ta lãnh đạo nổi tiếng khắp nơi. Những cán bộ bình thường ở Bình Thành nghe đến tổ này trong lòng đã sợ hãi, sợ sẽ đến điều tra mình. Nhưng bởi vì lúc đó thành lập quá gấp rút nên thiếu người trầm trọng, không còn cách nào khác chỉ có thể tuyển thêm người ở bên ngoài.
Mặc dù tổ công tác thông báo tuyển dụng chỉ là nhân viên, không phải là chức vụ cán bộ, chính sách tiền lương cũng không nhiều, nhưng có một điểm mà ở những đơn vị khác không có. Đó chính là với tư cách là nhân viên trong tổ công tác, đi ra ngoài rất oai phong lẫm liệt. Đừng nói là những người bình thường, ngay cả những cán bộ cấp cao ở Bình Thành cũng phải nể nang.
Vì thế nên có khá nhiều người đến ứng tuyển.
Tổ công tác nhanh chóng lớn mạnh, thư ký Trương lại để mắt đến những đơn vị lớn bé khác nhau ở Bình Thành. Rất nhanh sau đó đã cử một nhóm người trong tổ công tác đến điều tra Đại học Bình Thành.
Chỉ là không một ai ngờ đến, người đầu tiên bị bắt ở đại học lại là bí thư Tiêu. Đã thế còn bị bắt với tội danh sống xa xỉ, có tác phong của giai cấp tư sản. Đương nhiên bí thư Tiêu không giống phó thị trưởng Mã, tuy là anh ta có tội nhưng vẫn chưa đến mức phải ngồi tù. Anh ta bị cách chức và bị điều đến nông trường Thanh Hòa.
Sau khi bí thư Tiêu bị điều tới nông trường, cục diện của đại học Bình Thành đã có sự thay đổi không nhỏ. Tuy không thể nói ai ai cũng lo lắng, nhưng mà mọi người đều sống trong những ngày tháng nơm nớp lo sợ.
Mặc dù gần đây đại học vẫn luôn đề xướng mọi người phải cần cù tiết kiệm, công đoàn trường xuất bản mấy kì tập san cũng là xoay quanh về chủ đề này. Nhưng mà trên thực tế, không chỉ sinh viên hay là giảng viên, vẫn còn rất nhiều người chú trọng quan tâm đến việc ăn mặc.
Dù sao thì không phải ai cũng muốn trở thành một người gương mẫu.
Ví dụ như Mã Ái Hồng ở công đoàn của bọn họ, chồng của cô ta cũng làm việc ở trong trường, điều kiện của cha mẹ chồng đều khá tốt. Bản thân Mã Ái Hồng là người ngoại hình bình thường không có gì đặc sắc, nếu không cố gắng bỏ tiền ra chưng diện thì rất bình thường. Thế nên cách ăn mặc của cô ta so với những đồng chí nữ trong công đoàn là theo kiểu thời trang phương tây nhất.