Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 234 - Chương 234:

Chương 234:

Ngày hôm đó, bởi vì khi Triệu Trân Trân đưa Tiểu Kiến Minh đi học có hàn huyên vài câu với chị giữ trẻ nên đi làm trễ vài phút.

Cô đẩy cửa phòng làm việc thì lại phát hiện những đồng nghiệp vẫn luôn ríu rít trong quá khứ, bây giờ đều ngồi đàng hoàng trên ghế, ngay cả Trương Lộ Lộ cũng vậy.

Triệu Trân Trân đi tới chỗ làm việc của mình ngồi xuống, cúi đầu lấy nhật ký công tác trong ngăn kéo ra xem.

Mới lật nửa trang đã có người đẩy cửa tiến vào, là trưởng ban Trương, tổ trưởng Trần và một lãnh đạo trẻ tuổi.

Thái độ tổ trưởng Trần rất cung kính, nhẹ nhàng vỗ tay, vừa cười vừa nói: “Mọi người đứng lên đi, để tôi giới thiệu một chút, đây là chủ nhiệm Lư từ Bắc Kinh đến thị sát công tác của chúng ta!”

Trịnh Đông Siêu dẫn đầu vỗ tay.

Triệu Trân Trân chỉ liếc mắt xem thử rồi vội vàng cúi đầu.

Lư Chí Vĩ nhìn mọi người ở xung quanh với ánh mắt kiêu ngạo, khi ánh mắt lướt qua Triệu Trân Trân thì rõ ràng là đã dừng lại một chút.

Anh ta cũng chẳng biết tại sao mà mình lại cảm thấy hứng thú với đồng chí nữ này nữa.

Lư Chí Vĩ quay đầu nói với thư ký Trương: “Đồng chí nữ kia có hơi quen mắt, có phải là chủ tịch công đoàn xưởng bông nhà nước trước đây không?”

Thư ký Trương khẽ gật đầu.

Lần này Triệu Trân Trân không ngẩng đầu lên cũng không được, vẻ mặt cô lạnh lùng nói: “Xin chào chủ nhiệm Lư!”

Lư Chí Vĩ nở nụ cười, trong mắt lộ ra vẻ tham lam quen thuộc.

Lư Chí Vĩ đi chuyến này đến Bình Thành khác hoàn toàn với việc bỗng nhiên đi mà không có chuẩn bị trước như lần trước. Vả lại thân phận hiện giờ của anh ta cũng không phải chỉ là một trưởng phòng bình thường nữa, mà là một trong những người lãnh đạo của đội công tác cách mạng vừa được thành lập của thủ đô. Đừng nói là chính quyền địa phương bình thường, mà cho dù là một vài người nắm quyền ở các ban ngành thì cũng không thể nhúng tay vào hành động hay kế hoạch của bọn họ.

Cứ như thế, phong trào cải chính và thảo phạt của bọn họ được diễn ra một cách hừng hực đầy khí thế tại các thành phố lớn.

Vì muốn làm cho cả nước mau chóng hòa vào một bầu không khí và cùng hưởng ứng phong trào đầy sôi nổi này, mấy người bọn họ đều được giao cho phụ trách một phần công việc riêng. Lư Chí Vĩ vốn được giao cho phụ trách khu vực Hoa Nam. Bạn của anh ta và cũng là người đồng đội tốt nhất tên là Diêu Thắng Nguyên, phụ trách khu vực Hoa Bắc. Nhưng Diêu Thắng Nguyên cũng rất xui xẻo, lúc đang đi theo dõi tình hình ở thành phố Hoa Bắc Châu, vì rất hài lòng với kết quả công tác nên đã uống thêm nửa chai rượu ở tiệc mừng công, làm cho bệnh tim tái phát lại. Người còn chưa kịp đưa đến bệnh viện thì đã tắt thở.

Thế nhưng không thể không có người phụ trách khu vực Hoa Bắc được, thế nên Lư Chí Vĩ trẻ tuổi đã chủ động đi tòng quân, nhưng tất nhiên anh ta làm vậy cũng là có lý do riêng. Phong trào bên phía Hoa Nam đã có kết quả sơ bộ rồi, muốn lại đoạt chính để trị tư bản cũng sẽ có giới hạn. Song khu vực Hoa Bắc lại không như vậy, Diêu Thắng Nguyên có phong thái làm việc chậm chạp, vậy nên mới chỉ đến Châu Thành mà thôi.

Cũng tức là nói, Hoa Bắc có rất nhiều chỗ để đào bới.

Hơn nữa Lư Chí Vĩ cũng có lòng riêng, Bình Thành là một trong những thành phố quan trọng nhất của Hoa Bắc, anh ta từng làm việc ở đây trong mấy tháng, nhưng tiếc là anh ta hầu như chẳng học được thêm gì vì Trần Hữu Tùng luôn đề phòng anh ta.

Sau đó khi anh ta rời đi, vì chuyện bỗng nhiên xảy ra nên tư lệnh Lư còn đặc biệt gọi điện thoại đến mắng anh ta một trận, làm cho anh ta lúc rời đi cũng thấy chẳng vui vẻ gì, tinh thần cứ thấy chán chường làm sao đó.

Vậy nên lần này mới chọn Bình Thành làm trạm đầu tiên để đi kiểm tra tình hình, cũng xem như là để rửa sạch mối nhục lần trước.

Bình Luận (0)
Comment