Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 235 - Chương 235:

Chương 235:

Nên khi Lư Chí Vĩ gặp lại Triệu Trân Trân với tâm thái như thế, trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng đắc ý.

Theo như trí nhớ thì vị đồng chí nữ này đúng là rất đẹp, năng lực làm việc cũng rất ổn, thế nhưng lại đối xử rất lạnh nhạt với anh ta, thậm chí còn có lúc trông như không biết ứng xử lễ phép cơ bản nhất. Nhưng lúc đó thân phận của anh ta chỉ là cán bộ được thị chính tạm thời điều động sang mà thôi, nên dù cho được đứng cạnh thị trưởng Trần nhưng quyền hạn trong tay lại không thể so với thư ký Trương, nếu có bị người khác coi thường thì cũng chỉ có thể nhịn mà thôi.

Đến nay thì thời thế thay đổi rồi, anh ta hếch mặt lên, nhìn cô chằm chằm.

Triệu Trân Trân cũng nhìn vào mắt anh ta, sau đó mỉm cười nói: “Chào mừng chủ nhiệm Lư đến chỉ đạo công việc cho đội công tác của chúng tôi! Chủ nhiệm Lư mời ngồi!”

Bình thường sẽ có mười mấy người ngồi trong phòng làm việc lớn, mọi người đều có chỗ ngồi làm việc riêng của mình, dù tổ trưởng Trần có một phòng làm việc riêng nhưng vẫn sẽ có chỗ ngồi làm việc trong phòng làm việc lớn. Anh ta gật đầu sau đó vội đi lấy ghế ở chỗ ngồi làm việc khi trước của mình sang mời Lư Chí Vĩ ngồi xuống.

Triệu Trân Trân nhìn Trương Lộ Lộ ám chỉ, nhưng Trương Lộ Lộ lại không hiểu gì, nên lại trợn mắt tiếp tục nhìn trong vài giây. Lúc ấy một cô gái trẻ đang ngồi bên cạnh Trương Lộ Lộ mỉm cười đứng dậy, cất bước đi lấy bộ ấm trà dự bị được đặt trong tủ, sau khi pha một ấm trà thì bưng ra. Tổ trưởng Trần gật đầu tỏ ý khen ngợi cô gái trẻ đó, rồi mở miệng dặn dò: “Tiểu Hoàng này, cô đi báo cho nhà ăn trong trường trước một tiếng, để bọn họ chuẩn bị một bàn dùng để chiêu đãi khách dựa theo tiêu chuẩn cao nhất nhé!”

Cô gái trẻ này tên là Hoàng Anh, chính là người diễn nữ chính trong vở kịch hiện đại “Nữ chiến sĩ thi đua” mà đội bọn họ đã dàn dựng lúc trước. Cô ta là sinh viên của khoa tiếng Trung trong trường, năm nay vừa tốt nghiệp đã trực tiếp gia nhập vào đội công tác làm việc. Cô ta không những vừa xinh đẹp mà còn diễn tốt, bình thường cũng rất biết cách đối nhân xử thế, so với cô ngốc Trương Lộ Lộ thì đúng là tốt hơn không ít.

Hoàng Anh nhìn tổ trưởng Trần gật đầu, sau đó chuyển mắt nhìn sang trưởng ban Trương rồi vừa cười vừa hỏi: “Không biết lãnh đạo có gì cần kiêng cữ hay không?”

Tuy trông cô ta như đang hỏi thư ký Trương, nhưng thực ra lại chính là đang hỏi vị lãnh đạo trẻ vừa được thủ đô cử đến.

Thư ký Trương tỏ ra rất khách sáo quay sang hỏi dò Lư Chí Vĩ: “Tôi nhớ khi chủ nhiệm Lư đến Bình Thành công tác vào đợt trước thì thấy anh có vẻ rất thích ăn hải sản với thị trưởng Trần đúng không?”

Tuy tư lệnh Lư luôn lo con trai nhỏ của mình sẽ cô đơn đến già nên gần đây đã sắp xếp rất nhiều buổi xem mắt cho anh ta, thế nhưng thực ra Lư Chí Vĩ cũng chỉ mới có hai mươi sáu tuổi, xem như là một thành niên nhiệt huyết sôi nổi. Được người nhà chiều chuộng từ nhỏ đến lớn, dù cho mấy năm trước có bị nạn đói thì ba bữa trong ngày của Lư Chí Vĩ cũng không thể thiếu thịt và cơm trắng, vì thế mà anh ta rất bắt bẻ trong việc ăn uống.

Song Bình Thành cũng có ưu điểm mà thủ đô không thể so sánh được, Bình Thành là nơi ven biển, tôm bắt được ở đây nổi tiếng trên toàn quốc.

Chẳng qua lần này anh ta đến đây là để kiểm tra tình hình thành phố. Hôm qua là ngày đầu tiên đến, sau khi nghe thư ký Trương báo cáo công việc xong thì lại cứ cảm thấy kỳ lạ. Phong trào ở Bình Thành nhìn thì có vẻ là rất được đẩy mạnh, mỗi đơn vị đều cử ra đội công tác, khắp nơi cũng đều đang đánh đổ giai cấp tư sản, song vẫn cứ cảm thấy có chỗ nào đó không được đúng lắm.

Bình Luận (0)
Comment