Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 236 - Chương 236:

Chương 236:

Tất nhiên công việc cũng không phải là không có thành quả, bọn họ cũng đã bắt được không ít phần tử giai cấp tư sản đen tối. Cấp cao nhất là phó thị trưởng, không chỉ có phó thị trưởng, mà có thêm không ít cán bộ cấp cao khác trong thị ủy hay thị chính. Hơn nữa cũng có một số giáo sư đại học, giảng viên đã bị điều xuống nông trường Thanh Hòa.

Nhưng anh ta vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ ở đâu đó.

Nên trời vừa sáng đã từ chối lời mời của thị trưởng Trần mà đi đến đại học Bình Thành cùng với thư ký Trương.

Mục đích chủ yếu nhất của anh ta hiện giờ chính là phải giải quyết triệt để nỗi nghi ngờ trong lòng mới thôi.

Mọi việc trên đời này hầu như đều là như thế cả, nếu bạn cảm thấy không yên tâm ở đâu đó thì rất có thể đã xảy ra vấn đề nào đó thật rồi. Trong tình huống như thế này thì chuyện ăn uống cũng không còn quan trọng nữa, anh ta ngẩng mặt ra khỏi tài liệu đang xem, tỏ vẻ thờ ơ nói: “Cứ tùy tiện chuẩn bị một chút là được!”

Thư ký Trương giống như không hiểu ý của anh ta mà nhìn Hoàng Anh vừa cười vừa nói: “Hiện giờ đúng vào mùa tôm cua đang rất ngon, cô mau đi báo cho nhà ăn biết để họ chuẩn bị một bàn tiệc hải sản nhé!”

Hoàng Anh nhịn không được bèn lia mắt qua nhìn Lư Chí Vĩ một cái, sau đó mỉm cười rời đi.

Đội công tác đợt gần đây thực ra rất rảnh rỗi. Tuy các trường cao đẳng và đại học ở những chỗ khác có thể đã bị ảnh hưởng bởi việc hủy bỏ kỳ thi đại học, song đại học Bình Thành trên cơ bản lại chẳng để tâm gì mấy. Số lượng tân sinh viên gia nhập vào trường trong tháng chín này còn gấp đôi so với năm ngoái, nên chủ nhiệm của mỗi khoa đều rất bận rộn.

Bởi vì nhận nhiều sinh viên vào, thị chính cũng rất giữ lời mà thật sự trích ra một khoản tiền riêng cho trường học. Hiệu trưởng Hà và Vương Văn Quảng đều có cùng ý kiến là sẽ dùng một phần tiền trong khoản tiền này để cải thiện phúc lợi cho công nhân viên trong trường học, phương pháp thực hiện cũng rất đơn giản. Trong cục diện mà mọi người trong xã hội đều rất tôn sùng hình thức sinh hoạt tiết kiệm của giai cấp vô sản thì không dễ để mua được vật tư với số lượng nhiều, mà càng dễ làm cho người ta bàn tán. Thế thì cứ đưa tiền trực tiếp là được, tiền lương một tháng của chủ nhiệm khoa có thể đưa thêm sáu mươi tệ, giáo sư thì có thể lấy thêm bốn mươi tệ, còn giảng viên thì thêm mười tệ.

Một cây bánh quẩy hết bốn xu, nên chỉ tốn một tệ đã có thể mua được hơn hai mươi cái rồi.

Việc bỏ ra thêm một khoản tiền cũng làm cho những giáo sư này càng hăng hái nhiệt tình, nghiêm túc hơn trong công cuộc dạy học, giống như muốn mang hết tất cả những kiến thức mình học trong đời này để dạy lại cho sinh viên luôn vậy.

Tuy đợt này tân sinh viên đều nhờ vào đề cử và tuyển chọn mới được nhập học, song xét trên tổng thể thì vẫn là tiêu chuẩn rất cao đó.

Đến cả lịch làm việc gần đây của Vương Văn Quảng cũng nhàn rỗi hơn rất nhiều, đợt tuyển sinh có mượn tạm mấy vị trưởng phòng của cơ quan thị chính, sau đó sắp xếp theo ý của thị trưởng Trần, để một người làm trợ lý cho hiệu trưởng Hà, một người làm trợ lý cho anh. Tuổi tác của hai vị trưởng phòng này cũng không hơn kém Vương Văn Quảng bao nhiêu, song lại có lý lịch nghiệp vụ và thủ đoạn chính trị giỏi hơn anh rất nhiều. Dù khi trước chưa từng tiếp xúc với công việc của trường học, nhưng chỉ tốn một khoảng thời gian ngắn là đã quen việc, sau đó còn xử lý thành thạo hơn cả Vương Văn Quảng nữa.

Đương nhiên thì đây chỉ là đối với công việc bình thường thường ngày, còn khi đụng đến những việc quan trọng thì vẫn cần hiệu trưởng Hà và Vương Văn Quảng đưa ra quyết định.

Lư Chí Vĩ đã xem hết những ghi chép về công việc trong một năm gần đây của đội công tác, hết thảy đều có vẻ rất bình thường, còn có thể nói là vô cùng hoàn mỹ.

Bình Luận (0)
Comment