Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 237 - Chương 237:

Chương 237:

Anh ta đặt tập tài liệu xuống rồi nâng cốc trà lên uống một ngụm, sau đó hỏi: “Trưởng ban Trương, xem ra hiệu quả làm việc trong đội công tác Bình Thành của mọi người không tệ đâu. Tôi từng tiếp nhận phản hồi của nơi khác lúc ở thủ đô, có không ít những thành phần giai cấp tư sản bất lương không chịu tiếp nhận điều tra đương sự nhân dân, làm nổ ra rất nhiều sự kiện khốc liệt. Các anh bắt được nhiều người như vậy, không biết là đã gặp phải tình huống như thế hay chưa?”

Thư ký Trương đã có sự chuẩn bị từ trước về điều này, anh ta tỏ ra cẩn thận nói: “Quả thực là có vài thành phần rất xảo quyệt. Lúc mới bắt đầu tổ công tác của chúng tôi cơ bản là không đủ người, nên không có năng lực để thực hiện những hành động có quy mô lớn. Vì vậy chỉ có thể nắm bắt rồi hành động kịp thời mọi lúc mọi nơi, làm cho những người đó trở tay không kịp! Thực ra cũng đã từng dẫn đến chuyện phải đổ máu rồi!”

Lư Chí Vĩ nhướng mày.

Thư ký Trương nói tiếp: “Lúc chúng tôi thẩm vấn tiền phó thị trưởng Mã, bà ta rất ngoan cố phản kháng, sau đó vì muốn trốn thoát khỏi hình phạt đã âm mưu dùng mảnh thủy tinh cứa cổ tay tự sát để trốn tội. May là đồng chí của chúng tôi phát hiện ra sớm, nên đã kịp thời ngăn chặn được!”

Lư Chí Vĩ nghe xong cũng chẳng hài lòng gì mấy, không biết là thư ký Trương đang giả ngu hay là không hiểu ý thật nữa đây. Ý anh ta ở đây là nói có vài nơi đã xảy ra đấu tranh vũ lực, chứ không phải là chuyện nhỏ như chuyện thành phần bất lương muốn tự sát.

“Ngoại trừ việc đó chẳng lẽ không còn việc khác nữa?”

Thư ký Trương cười gằn trong lòng, vị trưởng ban Lư này cũng chẳng có khác gì khi trước cả, cứ tự cho mình là người tài trong giới chính trị nhưng thật ra vẫn còn non lắm.

Anh ta vừa cười vừa nói: “Trước mắt thì đúng là không có, vì mục tiêu của đội công tác chúng tôi hiện giờ trừ việc truy bắt những thành phần phá hoại của giai cấp tư sản ra, còn có một việc cũng quan trọng chẳng kém gì chính là việc bảo vệ sự an toàn của quần chúng nhân dân. Thế nên chúng tôi luôn nhắc nhở những cán sự cấp dưới không được làm quá mức khắt khe để không ảnh hưởng đến sinh hoạt hằng ngày của quần chúng nhân dân!”

Đúng là nói đến mức không chê vào đâu được, Lư Chí Vĩ cau mày nói: “Thư ký Trương đúng là vẫn luôn hết mình vì công việc, chẳng khác lúc trước là mấy.”

Tổ trưởng Trần vẫn luôn đứng im lặng ở bên cạnh nghe vậy thì nói: “Chủ nhiệm Lư, trưởng ban Trương của chúng tôi thật sự rất tận tâm trong công việc, không nói những thứ khác. Chỉ mới mấy ngày trước thôi trong trường có người ỷ viết áp phích làm vậy, để ngăn chặn mọi việc một cách kịp lúc mà đội công tác chúng tôi đều phải thay phiên nhau trông chừng không kể ngày đêm, trưởng ban Trương thế mà lại liên tiếp làm không ngừng không nghỉ trong mấy ngày luôn đấy!”

Lư Chí Vĩ nghe tổ trưởng Trần nói xong cũng chẳng bày tỏ gì, cầm lấy một tập tài liệu lên nói: “Kịch hiện đại mà đội công tác mọi người dựng cũng thú vị lắm, bây giờ có thể diễn được không?”

Tổ trưởng Trần ngây người ra một lúc, kịch hiện đại mà bọn họ dựng đương nhiên là hay rồi, thế nhưng tổng số diễn viên của hai vở kịch cộng lại cũng hơn một trăm người. Tuy tiền chi tiêu của đội bọn họ không ít thế nhưng sao có thể nuôi nhiều người như vậy được, mà cũng hoàn toàn không cần thiết. Những diễn viên này hầu hết đều là sinh viên trong trường, chỉ có một số ít là người bên ngoài, khi nào diễn thì chỉ cần báo trước hai ngày là được, trên cơ bản thì mọi người đều sẽ tới đủ hết.

Anh ta vừa cười vừa nói: “Được chứ, nhưng hôm nay thì chắc không kịp rồi, nếu chủ nhiệm Lư muốn xem, thì có thể báo trước để chúng tôi biết mà chuẩn bị sớm!”

Bình Luận (0)
Comment