Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 269 - Chương 269:

Chương 269:

Bởi vì đối với rất nhiều bậc cha mẹ mà nói, trơ mắt nhìn con mình khổ cực còn đau đớn hơn bản thân chịu khổ gấp chục lần.

Tổ Trưởng Trần mang theo hai chị trong tổ đi cùng. Hai chị gái này đều rất giỏi nói chuyện, đều là những người mẹ yêu thương con cái, khi nói chuyện nước mắt lưng tròng rơi xuống.

Sang ngày hôm sau, hơn 30 cặp vợ chồng trong trường đã ly hôn và vạch ra ranh giới rõ ràng với nhau.

Mặc dù bọn trẻ không hiểu thế giới của người lớn nhưng chúng rất nhạy cảm. Không cần nói đến Kiến Dân, Kiến Quốc và Kiến Xương, ngay cả Tiểu Kiến Minh hơn một tuổi cũng cảm nhận được sự thay đổi trong gia đình. Cậu nhóc trở nên có chút trầm mặc, không quấy không khóc nhưng dính người hơn, lúc nào cũng muốn được mẹ bế.

Triệu Trân Trân bận thu dọn đồ đạc không có thời gian bế cậu nhóc, cậu nhóc cũng không khóc, hai tay nhỏ ôm chặt lấy đùi mẹ, không kêu gì.

Thực sự vợ chồng họ đã hai đêm liền không ngủ mà chỉ nằm trên giường giả vờ ngủ để cho nhau yên lòng mà thôi.

Vương Văn Quảng hai mắt đỏ hoe, râu ria chưa cạo, đi tới ôm đứa con út, gượng cười hỏi: “Tứ Bảo có đói không?”

Tiểu Kiến Minh gật đầu.

Vương Văn Quảng quàng tay qua vai vợ và nói: “Trân Trân, những thứ này dọn dẹp sau đi, chúng ta nấu bữa trưa đã!”

Triệu Trân Trân nhìn đồng hồ treo trên tường, quả nhiên đã hơn mười một giờ, cũng cố gắng gượng cười nói: “Vâng. Kiến Dân, Kiến Quốc hai con trông em nhé!”

Cô nhào bột chuẩn bị làm bánh nướng áp chảo, Vương Văn Quảng không giúp được gì nên nhìn cô làm.

Trầm mặc một hồi, anh đột nhiên nói: “Trân Trân, chúng ta ly hôn đi!”

Triệu Trân Trân ngẩng đầu lên, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu.

Kiếp trước Vương Văn Quảng cũng là người chủ động muốn ly hôn. Lúc đó cô rất sợ hãi, rất bất lực. Lãnh đạo xưởng bông nhà nước, đồng nghiệp, còn có bạn bè đều khuyên cô ly hôn. Cha mẹ chồng cũng kịch liệt yêu cầu bọn họ ly hôn. Cha chồng Vương Giá Hiên đưa ra những lời đe dọa và hứa hẹn, nói cho cô biết rất nhiều hậu quả nếu không ly hôn. Cô chịu khổ cùng cũng không có gì, nhưng bọn trẻ quá vô tội. Mà nông trường Thanh Hòa là nơi như thế nào? Đó là nơi giam giữ các tù nhân! Ở đó có rất nhiều phạm nhân phạm tội lớn và tội đặc biệt nghiêm trọng, những kẻ đó vô cùng nguy hiểm! Để trẻ con lớn lên trong hoàn cảnh đó, khả năng xảy ra tai nạn ngoài ý muốn là quá lớn. Nếu bởi vì cô mà các cháu của nhà họ Vương xảy ra chuyện gì thì hai vợ chồng già nhà họ có làm ma cũng không tha cho cô.

Nếu bọn họ ly hôn thì lại đơn giản hơn, xét thấy Triệu Trân Trân một mình sống ở ngoài nuôi bốn đứa nhỏ thì không tiện, nên có thể sống cùng bọn họ, bọn họ cũng có thể giúp chăm sóc bốn đứa nhỏ.

Lúc đó cô cân đo đong đếm, thực sự cũng không muốn mất đi công việc vất vả mới có được nên đã đồng ý.

Điều cô không ngờ tới là mình đã sớm bị Lư Chí Vĩ nhìn trúng, mọi chuyện thay đổi đã không thể cứu vãn được.

Không ngờ kiếp này cô vẫn trốn không thoát, vẫn nhất định phải ly hôn.

Triệu Trân Trân cẩn thận nhìn chồng hồi lâu mới nhỏ giọng nói: “Được!”

Sau khi vợ chồng đạt được sự đồng thuận, cả hai đều thoải mái hơn rất nhiều.

Sau bữa trưa, Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân thậm chí còn đưa con đến cửa hàng bách hóa, dù sao cũng không biết lần sau có thể đến là khi nào. Cô mang tất cả phiếu ở nhà đi, bọn trẻ muốn mua gì thì mua cho cái đó, có khi thậm chí bọn trẻ còn chưa nói cô đã mua cho.

Cả nhà hớn hở xách túi lớn túi nhỏ về nhà, mới phát hiện cổng nhà đã chật kín người.

Có cặp vợ chồng già Vương Giá Hiên - Tào Lệ Quyên, cả nhà Vương Văn Mỹ, có chị Quách, chị Tào, xưởng trưởng của xưởng bông nhà nước, còn có hai vợ chồng chủ nhiệm Tùy - Thẩm Lỵ Lỵ.

Triệu Trân Trân vội vàng tiến lên mở cửa, cười nói: “Mọi người mau vào đi, hôm nay tại sao mọi người tới đông đủ như vậy?”

Bình Luận (0)
Comment