Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 308 - Chương 308:

Chương 308:

Triệu Trân Trân gật đầu, cười đáp: “Được ạ.”

Tuy cô vui vẻ đồng ý, nhưng không lập tức đứng dậy, mà ghé vào tai Tứ Bảo nói vài câu, Tứ Bảo nhào vào lòng mẹ, hai mẹ con cười hi hi ha ha một hồi mới đứng dậy, nói: “Tứ Bảo, mẹ đi nấu cơm, con cùng bà nội chơi có được không?”

Tiểu Kiến Minh chu môi đồng ý.

Sau khi Triệu Trân Trân đi vào phòng bếp, Tào Lệ Quyên cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Ăn xong bữa trưa chị Quách rời đi, anh em Kiến Minh cũng tự giác đi ngủ trưa. Sau khi dỗ Tiểu Kiến Minh ngủ, Triệu Trân Trân lại quay lại phòng khách.

Ba người nhất thời không nói chuyện.

Thời gian của Triệu Trân Trân khá eo hẹp, tay cô cầm kim chỉ khâu một đôi giày mũi hổ rất tinh xảo, cũng đã làm gần xong rồi.

Tào Lệ Quyên nhìn kĩ vài lần, nhịn không được hỏi: “Đôi giày nhỏ này thật sự rất đẹp, nhưng chẳng phải Tứ Bảo đi sẽ có chút nhỏ sao?”

Triệu Trân Trân hướng về phía mẹ chồng cười nói: “Không phải cho Tứ Bảo, mà là cho Thần Thần nhà Lỵ Lỵ ạ!”

Tào Lệ Quyên gật đầu, liếc nhìn chồng rồi nói: “Trân Trân, một mình cô phải chăm sóc bốn đứa con cũng không dễ dàng gì. Vốn dĩ hai chúng tôi muốn chia sẻ gánh nặng một chút, đón Tam Bảo Tứ Bảo về bên kia nhưng cô không đồng ý! Ở đây có hai trăm tệ cô cầm lấy dùng tạm đi!”

Trải qua một số chuyện không vui trước đây, phàm là người có chút tự cao sẽ không nhận tiền, nhưng Triệu Trân Trân không bao giờ tự gây khó khăn cho chính mình.

Nếu như cha mẹ chồng cô coi trọng cô, sẽ không vì cô nhận tiền mà xem nhẹ cô. Ngược lại cũng vậy, cô không nhận tiền, bọn họ cũng sẽ không vì vậy mà thay đổi cái nhìn về cô.

Triệu Trân Trân nhận lấy tiền nói: “Con biết đây là tiền cha mẹ cho mấy đứa Kiến Dân dùng, nên chắc chắn con sẽ tiêu cho bọn nhỏ!”

Nói cách khác, với tư cách là mẹ bọn trẻ, cô cũng sẽ không vì điều này mà cảm động quá mức.

Hôm sau cô đi làm, tổ trưởng Trần lại gọi cô vào văn phòng ngay, có chút sốt ruột hỏi: “Đồng chí Triệu Trân Trân, cô suy nghĩ xong chưa?”

Triệu Trân Trân gật đầu.

Về vấn đề thăng chức, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Triệu Trân Trân cảm thấy tốt hơn là nên đồng ý. Mặc dù cô đã có kế hoạch khác, nhưng cấp bậc càng cao thì lương cũng càng nhiều hơn một chút, đến lúc bị điều đi thì cũng sẽ có chức vụ tương ứng ở chỗ làm mới.

Tóm lại chỉ có lợi chứ không có hại.

Tổ trường Trần rất vui, lấy tờ đơn đã viết từ lâu ra viết thêm tên Triệu Trân Trân vào đó, cười nói: “Hôm nay tôi sẽ nộp bản báo cáo này, chắc vài ngày nữa sẽ được duyệt thôi!”

Triệu Trân Trân cười nói: “Vậy cám ơn lãnh đạo nhiều!”

Thực ra, người mà tổ trưởng Trần muốn cất nhắc là Hoàng Anh. Mặc dù trong mắt người khác thì năng lực làm việc của Hoàng Anh không xuất sắc, nhưng đầu óc cô ta này rất linh hoạt, khả năng quan sát cũng tốt. Mặc dù lý lịch có hơi non nớt, nhưng tổ công tác ngoài anh ta và Triệu Trân Trân thì những người còn lại đều là người trẻ nên cất nhắc một người trẻ cũng không có gì đáng nói, thêm nữa học lực của cô ta cũng đạt yêu cầu.

Nhưng anh ta không ngờ đơn xin lại nhanh chóng bị trả về.

Bấy giờ tổ trưởng Trần mới hiểu ra ý của cấp trên, lập tức đổi người tiến cử Triệu Trân Trân, lần này lại rất nhanh được thông qua.

Sau khi nhậm chức tổ phó, Triệu Trân Trân càng bận rộn hơn.

Hôm nay là chủ nhật, tổ công tác nhận được yêu cầu theo dõi từ cấp trên, ngày nghỉ cũng không được nghỉ ngơi. Tổ trưởng Trần mang theo vài người, Triệu Trân Trân cũng mang theo vài người phân công nhau lên đường.

Triệu Trân Trân đã nói cho chị Quách biết, nhờ chị ấy trông giúp mấy đứa trẻ ở nhà.

Chị Quách từ trước đến giờ lại không biết mình thích trẻ con đến thế, đặc biệt là Vương Kiến Xương mũm mĩm, trong mắt chị ấy cậu nhóc là người đáng yêu nhất, mê nhất thế giới này.

Bình Luận (0)
Comment