Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 367 - Chương 367:

Chương 367:

Vương Kiến Dân ưu tú dạo gần đây có chút phiền muộn, cậu bé và em trai là những học sinh chuyển trường, nhận được sự hoan nghênh nhiệt tình của các bạn học trong lớp. Các bạn học đều đối xử thân thiện với cậu bé, điều này khiến cuộc sống của học sinh chuyển trường của hai anh em khá thuận lợi.

Phiền muộn của cậu bé là do chuyện nhảy lớp.

Là trẻ con nên không thể giấu được bí mật, bạn học của Vương Kiến Quốc là Lưu Hàn Lâm là một cậu nhóc mập mạp, rất hay nói hay cười hay đùa nghịch và có mối quan hệ rất tốt với Kiến Quốc. Vào một buổi giờ ra chơi nọ, cậu nhóc vô tình phát hiện bạn cùng bàn đang đọc sách văn học lớp ba.

Cậu nhóc còn tưởng Kiến Quốc nằm ra bàn đọc truyện tranh cơ: “Kiến Quốc! Sao cậu lại đọc sách lớp ba thế?”

Thật ra Vương Kiến Quốc không muốn học vượt cấp, nhưng anh trai đã học vượt cấp mà mình không vượt thì lại cảm thấy không phục nên thằng bé lén đem theo sách ở nhà mang đến, vốn định xem độ khó ra sao rồi mới quyết định có học tiếp hay không.

Thằng bé như là bị phát hiện một bí mật rất lớn, vội vàng căng thẳng nhìn khắp nơi, rồi nói nhỏ: “Đừng nói to lên thế, tớ chỉ đọc thử thôi!”

Dĩ nhiên Lưu Hàn Lâm không tin, sau khi tan học nhân lúc Vương Kiến Dân đang trực nhật, cậu nhóc kéo Kiến Quốc lại nói nhỏ: “Rốt cuộc là tại sao vậy?”

Vương Kiến Quốc do dự một chút rồi nói: “Tớ muốn học vượt cấp!”

Lưu Hàn Lâm trợn mắt ngạc nhiên, nói: “Ý cậu là, đợi đến sau khi học kỳ này kết thúc, chúng ta lên lớp ba, còn cậu cứ thế lên học lớp bốn sao?”

Vương Kiến Quốc gật đầu.

Lưu Hàn Lâm với vẻ mặt không vui, cậu nhóc có chút ủ rũ nói: “Kiến Quốc, nếu như cậu học vượt cấp, vậy chúng ta không thể chơi cùng với nhau nữa rồi. Cha tớ có làm cho tớ một khẩu súng, bên trong có thể đựng được nước, chỉ cần đè vào nút tắt mở là nước có thể được bắn ra, rất hay!”

Vương Kiến Quốc lập tức ném chuyện học vượt cấp ra phía sau, thằng bé hiếu kỳ hỏi: “Vậy sao, nước có thể bắn đi được bao xa? Hay là ngày mai cậu mang đến chúng ta chơi cùng nhau đi!”

Lưu Hàn Lâm nghe xong có chút ngượng ngùng, vì vừa nãy cậu nhóc nói dối, thật ra cha cậu có làm một khẩu súng cho cậu, quả thực cũng có thể bắn được nước. Nhưng khẩu súng vẫn chưa được hoàn thiện, trước đó phía trước của khẩu súng làm bị lệch nên cần phải sửa lại.

Có điều, nhìn thấy ánh mặt chờ đợi của người bạn lúc này, Lưu Hàn Lâm chỉ có thể trả lời: “Được chứ, ngày mai tớ sẽ mang đến!”

Ngày hôm sau quả nhiên Lưu Hàn Lâm có mang đến một khẩu súng gỗ được làm vô cùng tinh xảo, ở giữa có lắp một bình thủy tinh nhỏ, bên trên có lò xo, khi ấn mạnh vào tay nắm thì có thể bắn được nước. Chỉ có điều, lực không đủ mạnh, nước chỉ có thể bắn xa hai mươi đến ba mươi phân, hơn nữa cũng không cao, Kiến Quốc vừa bấm nước đã bắn hết lên quần thằng bé.

Cho dù súng nước không chơi không được vui cho lắm, nhưng Kiến Quốc và Lưu Hàn Lâm chơi rất vui vẻ, quần áo ai nấy đều bị ướt sũng.

Lưu Hàn Lâm ngoài chơi thân với Vương Kiến Quốc, cũng rất chơi thân với lớp trưởng Lưu Hàn Quốc. Nhìn tên là có thể biết được, hai người là anh em họ, lên lớp hay tan học đều đồng hành cùng nhau. Chỉ khác là thành tích Lưu Hàn Lâm ở mức bình thường, thành tích của Lưu Hàn Quốc thì rất tốt từ năm lớp một thi cử lần nào cũng đạt điểm tối đa.

Lưu Hàn Lâm cảm thấy Vương Kiến Quốc học cũng rất giỏi, có rất nhiều bài mà cậu nhóc cho rằng rất khó mà Vương Kiến Quốc trong phút chốc đã giải xong. Nhưng anh họ cậu nhóc cũng học rất giỏi, vậy là cậu nhóc kể chuyện nhảy học vượt cấp cho Lưu Hàn Quốc nghe. Nhưng cũng vừa hay, Lưu Hàn Quốc lại là bạn cùng bàn của Vương Kiến Dân.

Cậu nhóc không thể chờ được liền hỏi: “Vương Kiến Dân, nghe nói em trai cậu Vương Kiến Quốc muốn học vượt cấp à?”

Bình Luận (0)
Comment