Trường Tiểu học nông trường không giống với những trường học khác, giáo viên trong trường cũng khác biệt, bọn họ vốn là những phạm nhân đang lao động cải tạo nên bắt buộc phải khiêm tốn hơn. Điều quan trọng nhất là dạy cho tốt môn của mình, làm tròn nhiệm vụ của mình, còn về có chia lớp hay không, chia lớp như thế nào bọn họ cứ nghe theo lãnh đạo trường là được.
Triệu Tuyết Mai cúi đầu nghiêm túc nhìn chằm chằm vào cuốn vở ghi chép của mình.
Trong phút chốc phòng họp trở nên im lặng.
Hiệu phó Dương hoàn toàn không ngờ ý tưởng tốt như thế của mình lại chẳng một ai đáp lời! Hiệu trưởng Triệu tuy rất có năng lực nhưng chung quy cũng chỉ là người ngoài nghề, chưa thể phát biểu ý kiến ngay là điều dễ hiểu, nhưng những người còn lại ai ai cũng là giáo viên có kinh nghiệm phong phú, không nên có thái độ này mới phải!
Lúc này Hiệu phó Dương hơi tức giận, ông ta nhìn các giáo viên hết một lượt, cuối cùng chỉ vào Triệu Tuyết Mai, nói: “Cô Triệu, cô phát biểu đi!”
Triệu Tuyết Mai gấp vở lại, thận trọng đáp: “Ý tưởng của hiệu phó Dương là chia lớp năng lực nhỉ, làm như thế có lợi cũng có hại. Nếu lãnh đạo trường đã quyết định chọn phương án này thì khối tiểu học chúng tôi chắc chắn sẽ tích cực phối hợp!”
Nói cũng như không nói.
Hiệu phó Dương rất thất vọng, ông ta bất mãn nhìn Triệu Tuyết Mai, sau đó lại chỉ vào người phụ trách khối trung học Tống Quốc Bình, nói: “Thầy Tống phát biểu ý kiến đi!”
Khác với Triệu Tuyết Mai bày tỏ sẽ nghe theo vô điều kiện, Tống Quốc Bình tỏ ra phản đối, anh ta không khách sáo nói: “Hiệu phó Dương, tôi không đồng ý với ý kiến chia lớp năng lực. Việc chia khối tiểu học thành nhiều lớp mười lăm học sinh mà ông nói thực chất là chia theo năng lực cao thấp đúng không? Trẻ em trong giai đoạn tiểu học có một đặc điểm rõ rệt là ham chơi, hầu hết các em sẽ không biểu hiện xuất sắc trong giai đoạn này, điều này sẽ tạo khó khăn lớn trong việc chia lớp. Trước đây tôi có để ý tới, trong kỳ thi tháng vừa qua, điểm toán trung bình của lớp 1 - 3 là 80, môn văn là 90. Nếu trong hai em học sinh, một em được 85 điểm văn và 90 điểm toán, em còn lại được 85 điểm toán và 90 điểm văn trong khi lớp giỏi chỉ còn một chỗ trống, vậy xin hỏi vị trí này nên trao cho ai? Cho dù trao cho ai thì cũng sẽ làm tổn thương tới em còn lại! Việc dạy theo năng lực mà tổ tiên chúng ta dạy bảo không phải là chia tách học sinh một cách thô bạo như vậy, mà giáo viên chúng ta nên hiểu rõ đặc điểm của mỗi em học sinh, sau đó đưa ra phương án dạy học phù hợp với số nhiều mới phải!”
Triệu Tuyết Mai ngồi bên cạnh gật gù, chia lớp quả thực sẽ nâng cao thành tích nhanh, nhưng những đứa bé còn quá nhỏ. Hơn nữa trường tiểu học nông trường bọn họ hiện tại cũng chẳng cạnh tranh với trường nào, không có nhu cầu rõ ràng về nâng cao hiệu suất dạy học, làm như thế là không cần thiết.
Triệu Tuyết Mai cũng đã tham gia vào công tác tuyển sinh trước khi khai giảng, cô đoán hiệu phó Dương này có lẽ luôn canh cánh trong lòng chuyện tuyển sinh không được tốt. Quả thật, mấy hôm trước bọn họ bận rộn mấy ngày liền, cổ họng đau rát vì nói nhiều cũng chẳng thuyết phục được mấy phụ huynh.
Tuy rằng chuyện ấy khiến người ta không vui vẻ gì, nhưng nếu suy nghĩ trên lập trường của phụ huynh thì cũng không khó hiểu. Trước tiên chưa nói đến tình hình đặc thù của trường học nông trường, những trường bình thường khác khi mới thành lập bị nghi ngờ về năng lực là điều rất bình thường. Chuyện dựng trường này không thể vội được, ít nhất phải có một khóa tốt nghiệp mới thấy được kết quả.
Đến lúc đó thành tích của học sinh tốt nghiệp ưu tú thì tự nhiên các vị phụ huynh sẽ thay đổi thái độ.
Hiệu phó Dương là người tốt, chỉ là tính cách hơi nóng vội!