Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 520 - Chương 520:

Chương 520:

Lâm Hàm trao cho vợ một cái nhìn đầy yêu thương, hiện tại cô ấy đã trở thành chim sợ cành cong, thật sự không thể chịu đựng thêm bất kỳ đã kích nào nữa.

Tuy nhiên, chỉ ngồi chờ chết không phải là một lựa chọn, anh ta là một người đàn ông, bắt buộc phải ra sức, hơn nữa anh ta đã nhiều lần cân nhắc.

Thực ra anh ta đã chú ý đến Triệu Trân Trân khi còn ở Đại học Bình Thành, người phụ nữ này toát ra một sự cứng cỏi khác thường, hiếm thấy ở những người phụ nữ bình thường. Hơn nữa anh ta đã nghiên cứu kỹ lịch sử thăng tiến của Triệu Trân Trân trong những năm này, cộng với thông qua cách khác tìm hiểu, ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng bệ đỡ thực sự của Triệu Trân Trân không phải là trưởng ban Trương của tổ công tác, mà là thị trưởng của Bình Thành Trần Hữu Tùng.

Người ta nói một nhân vật thủ đoạn mạnh mẽ như thị trưởng Trần cũng rất tán thưởng cô.

Như vậy đã rất giỏi giang rồi.

Lâm Hàm cảm thấy nếu thị trưởng Trần không ngã ngựa, Triệu Trân Trân sẽ không ngã, vì vậy nhất định anh ta sẽ không sao.

Thực tế chứng minh, Triệu Trân Trân thật là một người thông minh, khi anh ta đưa cho cô bài báo đầu tiên, cô đã đoán được dụng ý của anh ta. Không những vậy còn nhiều lần ám chỉ rằng anh ta đứng đầu tuy có nhiều lợi ích nhưng cũng có nhiều rủi ro!

Đây là điều mà Lâm Hàm hoàn toàn không để tâm, truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo, thời đại nào và thế hệ nào cũng giống nhau.

“Thanh Phương, em đừng suy nghĩ đến chuyện này nhiều, nói thật với em, những bài báo này là hiệu trưởng Triệu kêu anh viết đấy!”

Ngô Thanh Phương sửng sốt, cô ấy có chút kinh ngạc nói: “Trân Trân bảo anh viết sao?”

Lâm Hàm gật đầu nói: “Mấy bài đầu tiên thì không, nhưng những bài sau thì phải! Chủ đề hôm nay viết cũng là hôm kia hiệu trưởng Triệu đưa cho anh, chậm nhất ngày mốt là phải giao bài rồi!”

Nói xong anh ta không tự chủ được nhíu mày.

Không phải người cùng nhà không vào chung một cửa, đừng thấy bề ngoài Lâm Hàm có vẻ giống một người cứng cỏi thô bạo, nhưng trên thực tế anh ta lại là một người cầu toàn. Đặc biệt là về vấn đề viết bài này, anh ta hơi cảm thấy không đúng thì sẽ lập tức bỏ đi viết lại.

Đương nhiên Ngô Thanh Phương biết tính tình của chồng, cười nói: “Viết đề tài gì mà khó như vậy? Mang ra đây cho em xem thử đi!”

Lâm Hàm khá ngạc nhiên, từ khi đến nông trường Ngô Thanh Phương nản lòng thoái chí không đọc bất kỳ cuốn sách nào chứ đừng nói đến viết một bài báo, anh ta vội vàng lấy nửa trang vừa viết cho vợ xem.

Ngô Thanh Phương cân nhắc một lúc rồi thử đưa ra lời khuyên: “Nếu anh nghĩ rằng góc độ hiện tại không tốt, tại sao không bắt đầu bằng một ví dụ phản diện?”

Lâm Hàm gật đầu, anh ta nghĩ đó không phải là một ý tưởng tệ, nhưng nó sẽ không quá kinh động.

Anh ta có yêu cầu cao đối với từng bài báo của mình, tiêu chuẩn là vừa đọc xong sẽ làm người ta khó quên.

Hai vợ chồng thảo luận đến tận khuya mới nảy ra một sáng kiến mới, đến khi Lâm Hàn nắn nót câu từ viết xong thì trời đã hửng sáng rồi.

Lâm Hàm vội vàng rửa mặt vừa định nằm xuống giường ngủ một lúc thì đúng lúc có ai đó gõ cửa nhà anh ta.

Lâm Hàm cảm thấy kỳ lạ, ai lại tới lúc sáng sớm như vậy?

Anh ta sợ làm phiền vợ và con trai đang ngủ nên nhỏ giọng hỏi: “Ai đó?”

Giáo sư Chương ở ngoài cửa cũng thấp giọng đáp: “Là tôi! Lão Chương đây!”

Lâm Hàm mở nửa cánh cửa, không có ý định để ông ta vào mà rất lễ phép hỏi: “Chú Chương, chú có chuyện gì ạ?”

Chương Văn Điền mang vẻ mặt hối lỗi nói: “Xin lỗi đã quấy rầy cậu sớm như vậy, tôi có thể vào nói chuyện không?”

Lâm Hàm do dự vài giây rồi gật đầu để ông ta vào.

Ông ta không hề nói lời khách sáo mà trực tiếp nói: “Tiểu Lâm, phiền cậu có thể hỏi nhà trường xem có thiếu giáo viên không, nếu như còn cần thì giới thiệu tôi với họ được không?”

Lúc mới đến nông trường nỗi oán hận trong lòng Chương Văn Điền rất lớn, những người khác thì sau một thời gian lao động về cơ bản sự oán giận này đã tiêu hao.

Bình Luận (0)
Comment