Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 529 - Chương 529:

Chương 529:

Hai anh lớn nhân lúc buổi trưa được nghỉ ngơi thì chạy đi xem, chọn được một chiếc cặp tóc xinh xắn, một cái chỉ có hai tệ, lại không cần phiếu.

Nhưng Kiến Dân và Kiến Quốc lục lọi trong túi cũng chỉ được hai hào.

Vốn dĩ Vương Kiến Dân và Vương Kiến Quốc cũng có ít tiền, đó chính là tiền mừng tuổi tích góp được, Kiến Quốc sợ mình sẽ làm mất nên đưa cho anh trai giữ. Vương Kiến Dân cũng sợ mất, nên cất ở ngăn giữa của cặp sách, ngày nào cũng mang theo bên mình, người bình thường dĩ nhiên không thể phát hiện ra.

Tiền cũng không phải là nhiều nhưng cũng hơn ba mươi tệ, muốn mua một chiếc cặp tóc đương nhiên là đủ, nhưng số tiền đó Kiến Dân đã đưa cho Triệu Trân Trân từ lâu rồi, lúc đó cậu bé sợ mẹ không có tiền tiêu.

Không mua được cặp tóc, hai đứa trẻ rơi vào bế tắc, vốn dĩ muốn hỏi cha, nhưng hai đứa đến ban khoa học kỹ thuật mấy lần rồi cũng không gặp được cha, vậy nên từ bỏ rồi.

Hôm đó sau khi tan học, vì là lớp trưởng kiêm đại biểu môn ngữ văn nên Kiến Dân phải thu một chồng lớn bài tập mang đến văn phòng. Giáo viên dạy ngữ văn của cậu bé họ Tiêu, rất thích Kiến Dân, cũng hay có đãi ngộ đặc biệt cho cậu bé. Lần này tặng cậu bé một quyển sách để cậu bé xem lúc rảnh rỗi.

Hai năm gần đây Kiến Dân rất thích đọc sách, đặc biệt là sách văn học. Buổi tối hôm đó cậu bé làm xong bài tập thì vội vàng mở sách ra đọc. Quyển sách thầy Tiêu cho cậu bé là một tập tản văn, bên trong có một bài viết về cha của Chu Tự Thanh đã cho cậu bé một gợi ý, Kiến Dân quyết định viết một bài văn tặng cho mẹ coi như quà sinh nhật.

Kiến Quốc cũng cảm thấy ý kiến này không tệ, thế là hai anh em hợp sức lại viết cho mẹ một bài văn “Người mẹ đáng yêu nhất”.

Triệu Trân Trân cười cười rồi nhận lấy, mở tờ giấy ra nghiêm túc đọc.

“Mẹ của con Triệu Trân Trân là một người vừa đẹp vừa chịu khó, vừa ham học lại vừa đáng yêu. Bình thường công việc của mẹ đều rất bận rộn, nhưng trước giờ không vì công việc bận bịu mà phớt lờ việc chăm sóc bốn anh em chúng con. Đặc biệt là em trai thứ tư của con vẫn còn rất nhỏ, em rất sợ bóng tối, cứ đến tối là muốn mẹ bế, trước nay mẹ cũng không than phiền. Em trai thứ ba cũng không kém chuyện, từ nhỏ em đã hay khóc, có lúc chúng con không dỗ được, phải để mẹ dỗ thì em mới vui vẻ.

Mặc dù con với em thứ hai bây giờ cũng lớn rồi, có thể giúp mẹ làm một số việc nhà, nhưng mẹ vẫn rất bận rộn. Mỗi tối mẹ đều là người đi ngủ cuối cùng, sáng sớm ngày hôm sau phải dậy sớm nấu cơm, ăn cơm xong còn phải đưa bốn anh em chúng con đi học. Mẹ là hiệu trưởng, ở trường cũng có nhiều việc phải làm.

Mẹ của con ngày nào cũng rất mệt, nhưng mẹ không bao giờ than trách mà ngày nào cũng rất vui vẻ. Hình ảnh tràn đầy năng lượng đi trên đường của mẹ giống như một nữ chiến binh dũng cảm vậy đó.

Mẹ à, mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời này, chúc mẹ sinh nhật vui vẻ.”

Sau khi Triệu Trân Trân đọc xong thì đi tới ôm lấy Kiến Dân, vỗ nhẹ vào vai cậu bé rồi nói: “Cảm ơn Kiến Dân và Kiến Quốc, mẹ rất thích món quà này.”

Tinh lực của một con người là thứ có hạn, nhất là hai năm gần đây, cô bỏ quá nhiều công sức của mình vào công việc, tan làm về nhà có khi còn tự học nên tất nhiên thời gian bên cạnh các con cũng ít đi. Tính ra cô gọi là còn chú tâm đến Kiến Xương và Kiến Minh, còn Kiến Dân và Kiến Quốc thật ra cũng có hơi lơ là.

Thời gian dài qua đi, chuyện này chắc chắc không tốt cho tâm lý bọn trẻ.

Như buổi tối hôm nay, lúc đầu cô thực sự cho rằng Kiến Quốc cảm thấy không thoải mái vì lạnh bụng, nhưng khi cô nhìn thấy cậu bé vui vẻ uống hết bát canh gừng, ăn hết bát mì lớn thì biết ngay cậu bé phần lớn là giả bệnh, nhưng cô cũng không vạch trần.

Bình Luận (0)
Comment