Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 580 - Chương 580:

Chương 580:

Anh và tôi còn cùng nhau ngắm sao, tâm sự về lý tưởng sống của anh.”

Tiểu Tô nghe xong lời này cũng rất tức giận, lúc trước anh ta chỉ là không thích Miêu Lan Lan, nên cố tình lừa đồ của cô ta để ăn. Còn về việc ngắm sao và nói về lý tưởng là đúng, nhưng không phải chỉ có hai người bọn họ mà lúc đó còn rất nhiều người ở đó.

Con người anh ta vốn dĩ trẻ tuổi hoạt bát. Mặc dù sẽ không giống như trước đây tùy tiện động thủ, càng không đánh những cô gái trẻ tuổi. Nhưng giờ phút này nhìn thấy Miêu Lan Lan ,anh ta cảm thấy căm ghét cô ta đến cực điểm. Hành động nhanh hơn não, vừa định ra tay đánh người cũng may đúng lúc đó hiệu phó Lương và Tiểu Hồ đều có mặt nhanh chóng bước tới kéo anh ta đi.

Hiệu phó Lương là người thích lo chuyện bao đồng, nhất là khi nhìn thấy Miêu Lan Lan ngồi trên mặt đất khóc thảm thiết thì cảm thấy cô gái này tuy da mặt dày nhưng thực ra cũng rất đáng thương, vì vậy hòa giải nói: “Tiểu Miêu à, mấy ngày này Tiểu Tô rất bận, đại khái tâm trạng không ổn định. Chuyện của hai đứa đã nói ra rồi thì xem như không có chuyện gì. Cô sau này đừng tự làm mình bẽ mặt, cô cũng là một cô gái tốt, mà cô gái tốt nhất định phải biết tự trọng.”

Miêu Lan Lan tức giận xấu hổ che mặt khóc chạy đi.

Kể từ ngày hôm đó Miêu Lan Lan đối với Tiểu Tô không phải là thích nữa mà chuyển thành hận. Cô ta cứ nghĩ đến chuyện bị Tiểu Tô và Tiểu Hổ bọn họ ăn mất kẹo sữa, thịt khô, bánh quy và rất nhiều đồ ăn ngon khác của mình thì trong lòng cảm thấy rất tức giận. Mặc dù sau đó Tiểu Tô đã đưa cho cô ta hai mươi tệ, nhưng những đồ này không phải có tiền là mua được. Mấy năm nay nguồn hàng rất khan hiếm, cô ta nghĩ đến việc cha mình vì mình mà nửa đêm đã thức dậy, trời còn chưa sáng đã là người đầu tiên đứng xếp hàng ở cửa hàng tạp hóa mua bánh quy và kẹo sữa.

Những tên đàn ông đáng ghét này căn bản không xứng ăn đồ ăn của cô ta.

Cảm xúc của Miêu Lan Lan không ổn định, đương nhiên cũng không chú tâm vào công việc. Khi vui vẻ thì nói chuyện rất hay, khi không vui thì tùy tiện ứng phó. Cô ta còn tưởng người khác không biết.

Không thể so sánh giữa người với người, lúc trước khi ở nông trường bởi vì bố mẹ cô ta thường xuyên gửi đồ đến, nên Miêu Lan Lan cảm thấy so với người bình thường thì mình hạnh phúc hơn. Nhưng kể từ khi được phân vào cùng một văn phòng với Lý Duy Thanh thì cảm giác ưu việt hơn người ấy đã biến mất.

Lý Duy Thanh là cùng cha mẹ và anh trai cùng nhau đến nông trường. Sau khi trường tiểu học nông trường thành lập, cô ấy và anh trai đều được điều đến trường học làm việc. Hai anh em mỗi ngày đều đi cùng nhau. Buổi trưa ở nhà ăn có rất nhiều người, đi một vòng chỉ thấy món chính mà không thấy có rau, nhưng Lý Duy Thanh từ trước đến giờ đều không quan tâm vấn đề này, vì mỗi ngày anh trai đã lấy cơm sẵn cho cô ấy rồi.

Tình cảm của hai anh em họ rất tốt, dáng vẻ vừa nói vừa cười của họ khiến cho Miêu Lan Lan rất ngưỡng mộ.

Miêu Lan Lan lạnh lùng quan sát. Dường như từ trước đến nay Lý Duy Thanh không biết phiền não là gì, nhìn thấy ai cũng đều mỉm cười. Vốn dĩ ngoại hình của cô ta và Lý Duy Thanh đều thuộc tầm trung, cần dụng tâm trang điểm mới có thể nhìn ra là một cô gái xinh đẹp. Nhưng Lý Duy Thanh thích cười hơn cô ta, vì vậy ở trường học càng được hoan nghênh hơn.

Hơn nữa gần đây được “hồ ly tinh” chọn dạy kèm.

Điều này khiến cho Miêu Lan Lan đố kị và có chút tức giận không thể lý giải được.

Sau khi kết thúc buổi học, Dương Quang Thắng mặt nghiêm túc nói chuyện với cô ta. Nghiêm khắc phê bình thái độ làm việc gần đây và yêu cầu cô ta sớm trở lại trạng thái bình thường. Nếu đến cuối tháng tình hình không được cải thiện và điểm kiểm tra của lớp cô ta làm chủ nhiệm vẫn tụt dốc, thì chỉ có thể mời cô ta đến từ đâu thì quay về đó.

Bình Luận (0)
Comment