Trong xưởng ai cũng biết Triệu Trân Trân gả cho giáo sư có tiếng của Đại học Bình Thành, cha chồng cô trước khi về hưu cũng là hiệu trưởng trường đại học. Mặc dù trường đại học và trường trung học trực thuộc là hai đơn vị, nhưng lại có quan hệ với nhau. Hơn nữa nghe nói cháu trai của xưởng trưởng Tạ cũng thông qua cô mới vào trường tiểu học trực thuộc Đại học Bình Thành.
Nhưng đành chịu, Từ Chấn Sơn thật ra không thân quen gì với Triệu Trân Trân, hơn nữa những năm gần đây anh ta cũng bị lây nhiễm tật xấu của anh họ, có chút tự cao tự đại, coi thường những bộ phận giống như để trang trí trong xưởng như Công đoàn. Trong tiềm thức anh ta vẫn cho rằng đám người bên Công đoàn chỉ ăn không ngồi rồi, đương nhiên sẽ không phối hợp với công việc của bọn họ.
Chưa nói những chuyện khác, Phòng Tiêu thụ của bọn họ có một đồng chí nữ rất thích nhảy múa. Công đoàn đã nhiều lần tổ chức các buổi dạ tiệc cổ động nhưng anh ta đều lấy lý do ảnh hưởng đến công việc để từ chối.
Cho nên anh ta không thể mặt dày đi tìm Triệu Trân Trân.
Bây giờ Triệu Trân Trân chủ động nhắc tới, trong lòng Từ Chấn Sơn rất vui vẻ, lập tức bỏ qua ân oán với Trưởng phòng Tiền. Dù sao những chuyện vụn vặt này xưởng trưởng Tạ sẽ không để ý, anh ta không giao tài liệu khu vực tiêu thụ ra thì họ Tiền kia cũng không làm gì được!
Từ Chấn Sơn đã làm công việc Tiêu thụ hai mươi năm, tốc độ thay đổi sắc mặt và miệng lưỡi rất bản lĩnh, rất tự nhiên mà nói chuyện học hành của bọn trẻ với Triệu Trân Trân.
Mọi người xung quanh trơ mắt nhìn, tất cả đều có vẻ không phản ứng kịp.
Chủ nhiệm Tùy thở phào một hơi, kéo Trưởng phòng Tiền đi tới phòng làm việc của anh ta thay quần áo.
Triệu Trân Trân không hề muốn dính dáng đến mấy chuyện hỗn loạn trong Phòng Tiêu thụ của xưởng. Dĩ nhiên, cô cũng không có khả năng vô duyên vô cớ chịu trách nhiệm chuyển trường cho con gái của Từ Chấn Sơn. Chưa nói cha chồng Vương Giá Hiên trước giờ không để ý đến cô, cho dù có quan hệ tốt cũng không thể làm như vậy được!
Vì vậy Trưởng phòng Tiền đi khỏi chưa đến mấy phút, cô cũng đứng lên nói với thư ký Đảng ủy vẫn luôn ngồi trên ghế không lên tiếng: “Ngài lãnh đạo, đã lâu rồi ông không đến Công đoàn chúng tôi hướng dẫn công tác, hôm nay có thể đến xem một chút được không?”
Thư ký Vương gật đầu, lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Sắp đến giờ tan việc, Triệu Trân Trân lại rẽ qua văn phòng xưởng, Chủ nhiệm Tùy nhìn thấy cô lập tức cười nói: “Chủ tịch Triệu, hôm nay may nhờ có cô!”
Cô cười một tiếng, lắc đầu nói: “Giữ gìn đoàn kết nội bộ của nhân viên vốn là trách nhiệm của Công đoàn chúng tôi, Chủ nhiệm Tùy không cần khách sáo. Ngược lại, tôi có chuyện muốn hỏi anh một chút!”
Chủ nhiệm Tùy lập tức nói: “Cô nói đi.”
Triệu Trân Trân nói: “Phòng Thu mua của xưởng chúng ta không phải có nhập khẩu một lô máy móc sao? Họ chuyển hàng qua công ty mậu dịch nào, là máy móc của hãng nào?”
Kiếp trước, ngoài việc làm tốt công việc Công đoàn, Triệu Trân Trân không quá quan tâm đến những vấn đề khác trong xưởng. Cô chỉ nhớ rằng, vì lô máy móc này mà xưởng đã lỗ một khoản tiền rất lớn, lãnh đạo cấp thành phố chẳng những phê bình gay gắt chuyện này mà còn sa thải xưởng trưởng Tạ Trường Xuân. Người đã làm việc nửa đời người, lập bao nhiêu công lao, là linh hồn của Xưởng bông nhà nước Bình Thành!
Chủ nhiệm Tùy hơi sửng sốt, không hiểu rõ Triệu Trân Trân hỏi vấn đề này để làm gì. Việc mua sắm thiết bị quan trọng cho xưởng là chuyện bí mật, có điều cô cũng là cán bộ cấp trung trong xưởng, nếu biết thì chắc cũng không có vấn đề gì, cho nên anh ta vẫn nói: “Là Công ty mậu dịch Xương Thịnh dưới quyền Ủy ban Kinh tế thương mại, máy là của Deke, sao thế?”