Quan trọng nhất là, ở đây anh ta là lớn nhất. Không ai dám tỏ thái độ, cũng không ai dám không nghe lời anh ta, cảm giác ra lệnh này thật sự quá tuyệt vời!
Đương nhiên là một người đứng đầu của nông trường, trưởng nông trường Vương rất đạt tiêu chuẩn. Dẫn mọi người xây nhà, đốt than củi, gần đây bắt đầu chăn nuôi, có thể nói như này, chỉ cần không có người gây chuyện thì cuộc sống sau này ở nông trường sẽ ngày càng tốt.
“Cục trưởng Trương, đi đường chắc hẳn đã mệt rồi, ngài nghỉ ngơi một lát hay là dùng cơm bây giờ?” Lúc này đã là hai giờ chiều, trưởng nông trường Vương không biết anh ta đã ăn cơm trưa chưa nên đã chuẩn bị hai phương án.
Cục trưởng Trương nhìn chằm chằm anh ta, cười nói: “Xem ra cậu sống ở nông trường rất tốt!”
Miệng con người càng ăn càng thèm, vốn dĩ trưởng nông trường Vương sợ ảnh hưởng không tốt, đã không muốn để đầu bếp Đinh nấu riêng cho mình nữa. Một ngày ba bữa đều ăn ở nhà ăn, mặc dù chất lượng thức ăn ở nhà ăn bây giờ đã được nâng cao, nhưng không thể nào so được với thức ăn đầu bếp Đinh nấu. Thế là lại lén ăn lại, hơn nữa không thỉnh thoảng như trước kia, bây giờ tối nào cũng ăn. Đầu bếp Đinh nấu ít nhất hai món, bình thường đều là món nhiều dầu mỡ, trưởng nông trường Vương ăn sạch sẽ, ngoài ra còn muốn ăn thêm hai cái bánh bao trắng không nhân lớn, ăn như vậy không béo mới lạ.
Anh ta hơi xấu hổ cười.
Thư ký của cục trưởng Trương là trợ lý Chu nói: “Trưởng nông trường Vương, để gấp rút lên đường cục trưởng Trương vẫn chưa kịp ăn trưa, anh sắp xếp một chút đi!”
Trưởng nông trường Vương đã dặn dò đầu bếp Đinh từ trước rồi, vội vàng nói: “Đều chuẩn bị xong hết cả rồi, mời lãnh đạo đi lối này!”
Sau khi cục trưởng Trương dùng bữa trưa xong cũng không nghỉ ngơi, nghe báo cáo công việc của trưởng nông trường Vương xong lại đi tuần tra một lượt ở nông trường, rất hài lòng với tình hình bây giờ của nông trường bèn nói: “Lão Vương à, cậu luôn phải nhớ cho kỹ, nông trường Thanh Hòa không phải là nông trường bình thường. Mặc dù hiện nay người ở đây là phạm nhân lao động cải tạo, nhưng đều không phải là người tầm thường, làm tốt việc trấn an cảm xúc của họ hết sức quan trọng. Có thể cậu vẫn chưa biết, phía Nam không chỉ có một nông trường xảy ra chuyện, cho nên có chuyện gì nhất định phải nhanh chóng giải quyết!”
Trưởng nông trường Vương nghiêm túc gật đầu.
Lúc cục trưởng Trương đến ban khoa học kỹ thuật, nhóm người Vương Văn Quảng đã nhận được thông tin từ trước nên đã chờ đợi rất lâu rồi.
Trợ lý Lý cầm một chồng hồ sơ lớn cười nói: “Các đồng chí, bây giờ tôi phát cho mọi người một tờ khai, mọi người điền vào theo yêu cầu bên trên, lát nữa sẽ nộp lại cho tôi để lưu trữ sau này sẽ dùng đến!”
Người ở đó bao gồm cả Vương Văn Quảng đều rất kích động.
Đặc biệt là Ngô Khải Nguyên, tay ông cầm bút máy mà run không ngừng.
Cục trưởng Trương cười nói: “Nông trường Thanh Hòa là đơn vị cấp thành phố, ban khoa học kỹ thuật của mọi người là một phần của nông trường, cũng được định tính là đơn vị cấp thành phố, sau này có vấn đề gì có thể báo thẳng lên thị chính!”
Vương Văn Quảng dùng sức gật đầu, nói: “Cảm ơn sự quan tâm của chính quyền và lãnh đạo, ban khoa học kỹ thuật của chúng tôi nhất định sẽ không ngừng cố gắng cống hiến cho nhân dân và đảng!”
Cục trưởng Trương xua tay nói: “Trưởng ban Vương, nói về lý lịch và học thức tôi kém xa anh nên không dám nhận tiếng lãnh đạo này! Không biết hiệu trưởng Triệu có tiện không, nếu như tiện thì đúng lúc chưa dùng cơm tối, muốn đến ăn ké một bữa?”
Vương Văn Quảng có chút bất ngờ nhưng vẫn nói theo: “Đương nhiên là tiện rồi, Trân Trân nhà chúng tôi luôn nhắc tới anh, nói anh là người hướng dẫn của cô ấy trong công việc!”
Lớp học thêm của trưởng tiểu học nông trường rất náo nhiệt, mặc dù đang nghỉ hè nhưng trong trường vẫn là cảnh tượng bận rộn.