Triệu Trân Trân mím môi cười nói: “Thư ký Ninh tài giỏi như vậy cho nên bây giờ biết nhiều khổ nhiều, bản thảo quan trọng các cậu đều không viết mà để cho anh ta viết sao?”
Thư ký Thôi không ngờ cô lại nói năng sắc bén như vậy, lững lờ nói: “Chúng tôi muốn viết cũng có cơ hội đâu, lần nào tổng thư ký Phí cũng sắp xếp cho anh ta viết!”
Triệu Trân Trân trầm ngâm gật đầu.
May mắn thay, phòng lưu trữ có rất nhiều tài liệu họ cần, sau khi so sánh cẩn thận Triệu Trân Trân chọn ra hai bài để mượn, chuẩn bị quay về xem kỹ.
Sau khi ăn trưa xong, cô vừa bước vào văn phòng thì trợ lý trước đó lại đến, lần này trực tiếp đi tới chỗ Triệu Trân Trân nói: “Phó tổng thư ký Triệu, lần trước thị trưởng Trần dặn cô viết Bình Thành đại sử ký, cô đã viết xong chưa? Nếu viết xong rồi cần để thị trưởng Trần xem qua một lượt!”
Đây là ngày đầu tiên Triệu Trân Trân đi làm, còn chưa có cơ hội hiểu việc này phải hoàn thành như thế nào bèn cười nói: “Nhờ anh chuyển lời tới thị trưởng Trần, sau khi hoàn thành tôi mang tới ngay lập tức!
Trợ lý trẻ gật đầu, nói: “Vậy các cô nhanh lên đi!”
Lúc này chị Giang và thư ký Quý vẫn chưa về, Triệu Trân Trân nói với thư ký Thôi: “Tiểu Thôi, sau này công việc này sẽ do cậu phụ trách, nhớ phải viết thật tốt!”
Thư ký Thôi liếc nhìn thư ký Ninh, ra sức gật đầu.
Giọng nói của cô không quá lớn, nhưng ba văn phòng được thông với nhau mà không có bất kỳ vật cản nào ở giữa, vì vậy mọi người có mặt đều có thể nghe thấy, thư ký Ninh cũng không ngoại lệ.
Anh ta ho khan hai tiếng, hắng giọng nói: “Phó tổng thư ký Triệu, việc này tôi vẫn luôn bám sát. Chẳng qua gần đây tổng thư ký Phí không có ở đây, thực sự quá bận cho nên tiến độ mới có chút chậm. Cô yên tâm, tôi sẽ làm nhanh!”
Triệu Trân Trân nói: “Thư ký Ninh thật là kính nghiệp, nhưng mà dự án cần phụ trách cũng nhiều quá. Dù rằng là biết nhiều khổ nhiều, cũng không thể chênh lệch quá lớn. Phần công việc này anh giao cho Tiểu Thôi toàn quyền đảm nhận đi!”
Thư ký Ninh không ngờ Triệu Trân Trân lại dám sắp xếp như vậy, ngay lập tực vội vàng đứng dậy, cau mày nói: “Phó tổng thư ký Triệu, cô sắp xếp như vậy không hợp lý, dù sao tôi cũng đã làm công việc của giai đoạn trước rồi!”
Triệu Trân Trân mỉm cười với anh ta và nghiêm túc nói: “Thư ký Ninh! Tôi phải phê bình anh vì điều này! Chúng ta đều là cán bộ nhà nước. Bất kể làm việc gì, mục tiêu cuối cùng của chúng ta vẫn là phục vụ Đảng và nhân dân. Nội bộ nhất định phải duy trì đoàn kết cao độ, không được có hiện tượng thích thể hiện, tranh công, so đo từng tí những chuyện vặt vãnh!”
Thư ký Ninh cảm thấy bất luận là học vấn hay lý lịch anh ta đều có ưu thế lớn, nhưng sự thật bây giờ Triệu Trân Trân là lãnh đạo trực tiếp của anh ta. Chuyện này vốn đã khiến người khác không phục, bây giờ cô còn nhân cơ hội tổng thư ký Phí không có ở đây, lại muốn công khai chèn ép anh ta!
Chuyện này tuyệt đối không thể nhịn được!
Anh ta đột nhiên từ chỗ ngồi đứng lên, cau mày nói: “Phó tổng thư ký Triệu, xin cô cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành đúng hạn!”
Triệu Trân Trân cười với anh ta nhưng lại quay sang nói với thư ký Thôi: “Đồng chí Tiểu Thôi, thư ký Ninh quá bận rộn, không có thời gian bàn giao với cậu. Thế này đi, cậu tới kho lưu trữ tra tài liệu, viết lại một cái mới, không có vấn đề gì chứ?”
Thư ký Thôi vội vàng gật đầu.
Bầu không khí trong văn phòng rơi vào trạng thái trầm lặng khó xử, nhưng Triệu Trân Trân không bị ảnh hưởng bởi điều này mà ngồi vào chỗ của mình và nghiêm túc đọc bản mẫu đã mượn.
Cô phải viết xong bản thảo trước lúc tan làm, sau đó soát lại một lượt, gửi đến văn phòng thị trưởng, thời gian còn lại của cô không còn nhiều, phải nhanh lên thôi.