Những công việc chẳng hạn như quét dọn, vệ sinh đều do nhân viên chuyên trách đảm nhiệm, vậy mà lại mất tận hơn nửa ngày để chuẩn bị hội trường, kéo dài công việc thế này là không ổn.
Triệu Trân Trân trở lại văn phòng, nhanh chóng nhét tài liệu trên bàn vào ngăn kéo, cầm túi xách đi ra ngoài, vừa đi tới cửa, cô đã liếc nhìn thư ký Ninh vẫn đang ngồi ở bàn làm việc không nhúc nhích.
Mặc dù người này khó tính nhưng rất nghiêm túc trong công việc, còn chủ động tăng ca.
Cô do dự một lúc, nghĩ rằng tốt hơn là đừng làm phiền.
Tuy nhiên điều mà cô không biết là cô vừa bước ra khỏi phòng, Ninh Lạc Sơn đã thở dài, nặng nề ném chiếc bút trong tay xuống bàn.
Ninh Lạc Sơn đốt một điếu thuốc và đi đến cửa sổ. Lúc này, mặt trời đang lặn, ánh chiều tà phủ lên vạn vật một màu vàng óng quyến rũ.
Anh ta và tổng thư ký Phí là bạn đại học. Sau khi tốt nghiệp họ được bổ nhiệm vào thị chính. Bất tri bất giác đã hơn mười năm trôi qua, những người bạn học cùng vào với họ đều đã được thăng chức, thậm chí có hai người đã đạt được chức vụ phó thị trưởng.
Khi còn ở trường học anh ta là học sinh đạt thành tích cao, tính tình có chút lạnh lùng kiêu ngạo. Sau khi đi làm cũng không muốn ngẫm nghĩ chuyện quan trường nên vẫn luôn đứng yên một chỗ. Tất nhiên thăng chức thì cũng thăng chức, từ trợ lý bình thường trở thành thư ký cơ mật bây giờ, cũng coi là tăng lên mấy cấp, nhưng thăng chức kiểu này rất vất vả.
Đương nhiên mặc dù không có chống lưng nhưng hoàn cảnh của tổng thư ký Phí so với anh ta tốt hơn nhiều. Viết bản thảo không bằng anh ta nhưng khéo léo với người xung quanh nên sớm từ năm sáu năm trước đã lên làm phó tổng thư ký. Chỉ là tổng thư ký tiền nhiệm có bối cảnh quá vững chắc, thị trưởng Trần cũng không thể tùy tiện đụng vào ông ta. May mắn thay, người này đã chủ động chuyển đi vào mùa thu năm ngoái, chữ phó của tổng thư ký Phí được bỏ đi, trở thành chức vị chính.
Anh ta vốn cho rằng chức vị phó phòng này cuối cũng tới lượt anh ta, nhưng đợi hơn một năm vẫn không có thông báo thăng chức, hơn nữa vị trí này vẫn luôn bỏ trống. Điều này khiến anh ta cho rằng có phải là vì nhân viên ban thư ký của anh ta quá ít, tổng cộng chí có năm sáu người nên cấp trên suy xét đến điểm này, căn bản không muốn lập phó phòng.
Tuy nhiên hiện thực rất nhanh đã tát thẳng vào mặt anh ta, ai cũng không ngờ đột nhiên từ trên trời rơi xuống một vị phó tổng thư ký. Hơn nữa nghe nói còn là một đồng chí nữa từ cấp cơ sở điều lên! Ninh Lạc Sơn không phục, lén nghe ngóng tình trạng của Triệu Trân Trân. Không nói đến chuyện khác, một người trong lý lịch chỉ có trình độ trung học cơ sở lại muốn làm phó tổng thư ký thị chính?
Trong lúc tức giận, anh ta còn định tính Triệu Trân Trân, nói không chừng có lẽ giống với tổng bí thư tiền nhiệm, đều là người có chống lưng!
Người như vậy, căn bản không phải là người anh ta có thể đụng vào!
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý rất tốt, nhưng sáng nay nhìn thấy một đồng chí nữ trẻ tuổi như vậy lại lên làm lãnh đạo của mình, sự bất mãn của anh ta đã lên đến cực điểm, cộng với sự vắng mặt của tổng thư ký Phí, anh ta không thể không nghĩ đến việc làm khó đồng chí nữ xinh đẹp này.
Vốn anh ta tưởng rằng bài phát biểu của thị trưởng sẽ khiến đối phương bối rối, không ngờ đồng chí nữ này lại đến phòng lưu trữ, lại còn xin ý kiến của thư ký Thôi, thực sự viết xong, xử lý các công việc khác xem chừng cũng vô cùng thành thục. Hơn nữa còn giao công việc trong tay mình cho thư ký Thôi.
Tổng thư ký Phí và anh ta là bạn học cũ nên rất tin tưởng năng lực của anh ta. Thông thường các bài phát biểu của thị trưởng Trần, còn có một số bản thảo rất quan trọng khác đều do anh ta soạn thảo.
Điều khiến anh ta ngạc nhiên hơn là chị Giang và thư ký Qúy hai kẻ láu cá này lại rất nghe lời cô!