Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 665 - Chương 665:

Chương 665:

Nhưng sau này anh cả nói trong nhà thiếu tiền, thằng bé quả thực cũng để ý đến cuộc sống bình thường của mẹ rất tiết kiệm, từ đó không tiêu xài hoang phí một xu nào, vì vậy lý tưởng được đổi thành phải có thật nhiều tiền.

Bây giờ cha nói trong nhà không thiếu tiền, nhưng thằng bé vẫn chưa nghĩ ra lý tưởng tiếp theo là gì.

Vương Kiến Quốc không trả lời câu hỏi của cha, với lại còn không nhịn được mà lại hỏi: “Cha ơi! Vậy mẹ còn có thể thăng chức nữa không ạ? Có phải là chức càng lớn thì kiếm tiền càng nhiều phải không ạ?”

Vương Văn Quảng vỗ vỗ đầu con trai, nói: “Nhị Bảo, quả thực cấp bậc của mẹ con càng cao thì tiền lương cũng sẽ càng cao, nhưng mục đích công việc của mẹ con là phục vụ cho Đảng và nhân dân!”

Vương Kiến Quốc vẫn còn chỗ hiểu chỗ không.

Vương Văn Quảng uống hết một ngụm cà phê cuối cùng, nói: “Hôm nay cha sẽ không phụ đạo cho con, con cũng không cần làm bài kiểm tra. Nhưng con phải dùng hai câu hỏi hôm nay của chúng ta để viết một bài tập làm văn không ít hơn bảy trăm chữ. Nào, bây giờ bắt đầu viết!”

Vương Kiến Quốc thở dài, gật gật đầu nhận lệnh.

Thiếu niên mười hai tuổi nhíu mày, thỉnh thoảng liếc nhìn cha đang ở bên cạnh một cái, còn phải vắt óc suy nghĩ viết bài văn này như thế nào, quả thực là rất bận rộn.

Kiến Quốc cảm thấy, giữa ngữ văn và toán học, thì thằng bé thích toán học hơn. Nếu thích toán học vậy thì sau này thằng bé muốn làm nhà toán học? Quên đi, nhà toán học không phải là việc mà người thường có thể làm, phải là người như em út của thằng bé thì đoán chừng cũng có khả năng, còn thằng bé thì thôi đi! Mẹ từng nói mấy anh em thằng bé bây giờ vẫn còn nhỏ, không có nghề nghiệp yêu thích cũng rất bình thường.

Nhưng nhìn thấy cha như vậy, nếu hôm nay thằng bé mà không viết ra được một nghề nghiệp lý tưởng thì đoán chừng không thể xong với cha.

Vương Kiến Quốc bắt đầu suy nghĩ, chú Hà là bác sĩ, nghe có vẻ rất lợi hại, nhưng nhìn thấy chú ấy luôn rất mệt mỏi, nghề này không tốt. Công việc của mẹ đổi tới đổi lui rất cực khổ, cũng không được xem là quá tốt. Dì Quách trước đây làm cấp dưới của mẹ, chắc hẳn tiền lương sẽ không cao, mẹ nuôi trước đây làm ở xưởng Hóa chất, nghe nói rất nguy hiểm, đương nhiên cũng không tốt.

Kiến Quốc nghĩ về những người quen một lượt, cuối cùng lại cảm thấy vẫn là công việc của cha tốt. Trước đây cha là hiệu phó trường đại học, không những tiền lương cao, mà còn có thể thường xuyên đi công tác bên ngoài, mỗi lần trở về đều mang về rất nhiều đồ tốt. Bây giờ là trưởng ban khoa học và công nghệ của nông trường cũng không tệ, tiền lương vẫn rất cao như trước. Có lần cha tăng ca vào cuối tuần, sợ thằng bé ở nhà một mình chơi bời lêu lổng nên cũng dẫn theo thằng bé đến đơn vị để làm bài tập về nhà, thằng bé nhìn thấy mấy người kia rất nghe lời cha.

Kiến Quốc đã sắp xếp mạch suy nghĩ rõ ràng, cầm bút bắt đầu viết sột soạt.

Cùng lúc đó, ở nông trường đã diễn ra một màn khôi hài.

Tuân theo sự hướng dẫn của hiệu phó Dương, Miêu Lan Lan đã hiểu được rất nhiều việc, nhanh chóng hoàn thiện về mặt tư tưởng, bây giờ tâm trạng của cô ta rất ổn định, vô cùng nghiêm túc đối với công việc. Trong một lần kiểm tra gần nhất, các lớp mà cô ta chủ nhiệm tiến bộ rất lớn, vì thế mà nhận được lời khen ngợi.

Sau khi tan học, Miêu Lan Lan kiểm tra lại một chút giáo án phải dùng cho ngày mai, bỏ mấy quyển tài liệu vào túi đeo vai, rồi cùng Lý Duy Thanh trở về nông trường. Bởi vì thời gian đã hơi muộn nên trong nhà ăn rất vắng vẻ, hai cô gái ăn đồ ăn đã hơi nguội lạnh, rồi từng người tách ra trở về.

Miêu Lan Lan trở về phòng của mình, rót cho mình một ca nước nóng, mới uống được mấy ngụm thì có người hùng hổ tìm đến cửa.

Bình Luận (0)
Comment