Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 666 - Chương 666:

Chương 666:

“Xin hỏi cô tìm ai?”

Cô ta mở cửa thì nhìn thấy một người phụ nữ xa lạ trông có vẻ ở dưới quê.

Thúy Hoa nhếch miệng, lườm cô ta một cái rồi nói: “Tôi là vợ của trưởng nông trường Vương, Ngưu Thúy Hoa!”

Ngưu Thúy Hoa và con gái Tiểu Linh Linh đã sống ở nông trường một thời gian, Miêu Lan Lan cũng nghe nói về việc này, ngoại trừ việc có chút ngạc nhiên như những người khác vì Tết năm ngoái trưởng nông trường Vương không về nhà mà còn cho rằng anh ta là một người đàn ông độc thân. Lúc đó khi nghe nói về việc này cũng có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó cũng không để tâm nữa.

Vì vậy Miêu Lan Lan có chút tò mò, tuy nhiên nhìn thấy đối phương hình như không phải người tốt nhưng vẫn khách sáo hỏi: “Ồ, chào chị Vương, tìm tôi có chuyện gì sao?”

Ngưu Thúy Hoa ra sức liếc cô ta, lớn tiếng nói: “Có việc!”

Miêu Lan Lan còn tốt tính để cô ta vào, mời cô ta ngồi còn rót cho cô ta một ly nước nóng.

Ngưu Thúy Hoa uống nước nóng, quan sát phòng của Miêu Lan Lan một chút. Cửa sổ phía sau đang treo rèm cửa, trên giường treo mùng màu trắng, trên bàn làm việc dựa sát tường ngoại trừ mấy chồng sách thì còn có gương soi và mấy thứ khác. Sau cửa còn treo một giá treo đơn giản, bên trên treo áo khoác mà Miêu Lan Lan mới cởi ra.

Bởi vì đốt bếp than nên cả căn phòng đều rất ấm áp.

Ôi chao ơi, nơi tội phạm đang cải tạo sống này còn đẹp đẽ hơn cả nhà con gái của bí thư chi bộ đại đội chúng ta!

Ngưu Thúy Hoa càng nhìn càng bực tức, nhìn chằm chằm khuôn mặt trắng muốt của Miêu Lan Lan, hận không thể bước lên tát cho cô ta một cái!

“Chị Vương, chị tìm tôi có việc gì vậy?” Miêu Lan Lan vừa hỏi vừa đưa cho cô ta hai viên kẹo sữa.

Bởi vì con gái rất thích ăn kẹo nên Ngưu Thúy Hoa chìa tay ra nhận lấy, nhưng trong nháy mắt bỗng nhiên nhớ ra mục đích bản thân đến đây, chồng cô ta đã bị hồ ly tinh này mê hoặc, cô ta không thể nào bị hai viên kẹo này đánh lừa! Cô ta thoáng cái vứt kẹo sữa xuống đất, nói: “Đồ đĩ điếm không biết xấu hổ, chuyên dụ dỗ chồng người khác, đồ đê tiện không thể sống thiếu đàn ông!”

Miêu Lan Lan nhặt kẹo sữa từ dưới đất lên, mặc dù cơn tức giận đã cao tận trời nhưng vẫn giữ vững lý trí, cô ta ngẩng đầu lên, vô cùng thản nhiên hỏi: “Chị Vương, chị nói lời này tôi không hiểu, chồng của chị là trưởng nông trường Vương, tôi là tội phạm đang bị cải tạo ở nông trường. Trước đây mỗi ngày ra đồng làm việc, bây giờ ngày ngày đến trường giảng dạy, làm thế nào có thể dụ dỗ chồng chị? Chị có bằng chứng không?”

Ngưu Thúy Hoa thấy cô ta không thừa nhận thì bĩu môi nói: “Cô tự cho rằng việc này là bí mật, anh Vương nhà chúng tôi là trưởng nông trường, có lúc bận đến tối mới đến nhà ăn ăn bữa phụ, cô lại luôn trơ trẽn đi ăn chực, còn cho là người khác không biết sao?”

Chuyện ăn ké cơm quả thực không thể giấu người khác, cũng không có gì phải giấu người khác, Miêu Lan Lan nói: “Tôi thừa nhận, tôi quả thực đã từng ăn đồ ăn của nông trường mấy lần, hơn nữa còn ăn cùng trưởng nông trường Vương. Nhưng ngoài mấy việc đó thì không có gì khác, nếu chị nói tôi là nhân cơ hội hưởng lấy lợi ích của nông trường thì có thể bảo nhà ăn kê khai chi phí, tôi trả số tiền này!”

Ngưu Thúy Hoa bật cười nói: “Ai thèm mấy đồng tiền dơ bẩn của cô! Tôi đến đây là để nói cho cô biết, anh Vương là người đàn ông của tôi, cả đời này đều là của tôi! Mấy hồ ly tinh các cô có nhớ nhung cũng chỉ là vô ích thôi, đừng hòng bước chân được vào nhà họ Vương!”

Đây là chuyện gì vậy chứ!

Ngưu Thúy Hoa sau khi đi vào còn cố ý không đóng của phòng, bởi vì thân phận của cô ta đặc biệt, mà lại còn nói rất to, vì vậy đã có không ít người tò mò ở trong sân thò đầu ra nhìn bên này.

Bình Luận (0)
Comment