Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 709 - Chương 709:

Chương 709:

Vương Văn Quảng gật gật đầu.

Kiến Xương rất biết giữ lửa, bánh rau trộn của Vương Văn Quảng được nướng đến hai mặt chín vàng, tỏa ra mùi thơm mê người. Không cần phải nói, Kiến Xương ở gần quan nên được lợi, có bốn cái bánh cậu bé một hơi ăn hết ba cái.

Triệu Trân Trân vội vàng cơm nước xong phải đến lớp tại chức. Vương Văn Quang thu dọn phòng bếp qua loa, bánh làm nhiều nên còn dư lại đầy một đĩa to, anh tiện tay để vào trong ngăn tủ.

“Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo, cha phải đi ra ngoài một chút, các con ở nhà trông em cẩn thận nha!”

Kiến Minh đã ngủ dậy, đang đứng trong sân đánh răng, ngẩng khuôn mặt nhỏ bé lên nói: “Cha, cha yên tâm đi, con lớn rồi không cần các anh trông nữa.”

Hiệu trưởng Thái bị thị chính điều đi làm trợ lý của phó thị trưởng La, hầu hết công việc mà lúc đầu anh ta phụ trách đều được giao cho Vương Văn Quảng. Bởi vậy gần đây anh vô cùng bận rộn, dù sao đã qua năm sáu năm, tình hình ở trường học đã có rất nhiều thay đổi. Vì để nhanh chóng thích ứng với tình hình bây giờ, cuối tuần Vương Văn Quảng thường xuyên phải tăng ca.

Ba đứa bé đều rất nghe lời gật gật đầu. Nhưng đây chỉ là chúng giả vờ ra vẻ. Vương Văn Quảng vừa đi, Kiến Quốc lập tức tuyên bố mình sẽ ra ngoài chơi bóng. Kiến Xương cũng nói mặc dù hôm nay thầy La Tây Thành không đến dạy, nhưng lần trước có giao bài tập, thằng nhóc phải ra ngoài quan sát hoa dâm bụt mới nở ở ven đường.

Vương Kiến Dân có chút do dự, nhưng vẫn nói: “Em tư, anh ở nhà chơi với em nhé, em muốn chơi cái gì?”

Kiến Minh thật sự không cần người chơi cùng, cậu nhóc cắn một miếng bánh lớn rồi nói: “Anh cả, không cần đâu ạ, một lát nữa cô Lý sẽ tới.”

Kiến Dân cười nói: “Em tư, chờ chút nữa anh đi nhà bạn học, anh chắc chắn sẽ về trước khi cô Lý rời đi!”

Kiến Minh gật gật đầu, nói: “Anh cả, em thật sự không cần người trông, anh về muộn một chút cũng không sao.”

Kiến Dân cẩn thận sắp xếp lại cặp sách của mình, bỏ gần hết sách giáo khoa và sách bài tập ra, lại chạy sang phòng bên cạnh, từ trong ngăn tủ lấy ra vài tờ giấy dầu sạch sẽ. Đây là lúc buổi sáng cậu đi ra ngoài mua bánh rán ở nhà hàng quốc doanh xin thêm đầu bếp Quản.

Rất nhanh cô giáo Lý Tuệ Mẫn đã đến, cô lấy ra giáo án đã chuẩn bị rất kỹ và bắt đầu dạy Kiến Minh học.

Kiến Dân rất lễ phép chào cô giáo, đeo cặp sách lên lưng đi ra ngoài. Lúc đi đến phòng bếp thì chuồn vào, dùng giấy dầu bọc lấy mấy cái bánh rau trộn còn dư lại rồi cho vào trong cặp.

Ra khỏi cửa sau khu nhà tập thể đại học Bình Thành, có một khu nhà bỏ hoang, nơi này trước đây là khu tập thể của viện nghiên cứu hàng không. Sau đó đơn vị của bọn họ chuyển tới vùng ngoại thành, nơi này dần dần không còn ai ở. Phòng ở bên trong hầu hết đã bị sụp đổ, nơi này trở nên hoang tàn đổ nát. Bình thường rất ít có người đến, trừ một vài đứa trẻ tò mò đến đây chơi trốn tìm.

Bởi vì Lưu Lỵ Lỵ không muốn ở nhà nên thường xuyên đến đây chơi. Cô bé nhìn tất cả các căn phòng ở đây, cuối cùng chọn một phòng nhìn so với mấy gian phòng khác có vẻ đỡ hơn, ít nhất nó còn nguyên vẹn hơn chút. Tường bốn phía và nóc nhà vẫn còn, cửa sổ thì bị vỡ, của phòng vẫn tốt. Hơn nữa, bên trong còn có một cái bàn và hai cái ghế, lau sạch sẽ vẫn còn dùng tốt, rất chắc chắn.

Lúc Kiến Dân đến, cô bé đang làm bài tập, vì gặp một bài toán khó mà đang cau mày nghiêm túc suy nghĩ.

“Vương Kiến Dân bạn đến thật đến lúc, bạn nhanh giúp tớ xem bài này với.”

Kiến Dân không xem, mà hỏi: “Lưu Lỵ Lỵ, bạn ăn sáng chưa?”

Lưu Lỵ Lỵ ngượng ngùng lắc lắc đầu.

Cứ đến cuối tuần, ông bà nội sẽ đón anh họ, em họ đến. Hôm nay cũng thế, bà nội vô cùng yêu thương hai đứa cháu lớn. Sáng sớm đã nấu cơm, hấp một cái bánh trứng gà, còn cắt thịt làm món mì tương đậu. Lưu Lỵ Lỵ rất thèm, ngửi được mùi thịt ở trong bếp bèn muốn đi phụ giúp.

Lúc đó bà nội đã nấu xong, không còn việc gì nữa, cô bé liền đem thớt, nồi và bếp lau rửa sạch sẽ.

Bình Luận (0)
Comment