Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 78 - Chương 78:

Chương 78:

“Thiên tiên phối” cũng là của chị.

Ban đầu Triệu Trân Trân còn nghĩ cho dù không phải tất cả tiết mục đều được chọn, nhưng có lẽ sẽ có một tiết mục được chọn.

Thế nhưng điều cô không ngờ tới là cả hai tiết mục đều không được chọn.

Sau chuyện này cô cảm thấy không phục, còn đặc biệt tìm người ở Công đoàn thành phố tới hỏi chuyện. Người ta đã rất thẳng thắn nói với cô là do thời lượng chương trình có hạn nên hầu hết tiết mục của các đơn vị đều không được chọn lên biểu diễn. Quả thực hai tiết mục của Xưởng bông nhà nước không tồi, nhưng Xưởng máy móc Bình Thành còn hay hơn một bậc. Bên họ cũng chọn lấy hai tiết mục, một tiết mục cũng là “Ngợi ca Tổ quốc”, nhưng vị đồng chí nữ kia đã từng học thanh nhạc nên chuyên nghiệp hơn chị Quách nhiều. Tiết mục còn lại là vở kịch hiện đại “Cưỡi ngựa trở về”, kể về cuộc đấu trí đấu dũng giữa quân cách mạng với quân Nhật giả gián điệp trong thời đại đặc biệt.

Lúc đó Triệu Trân Trân nghe xong cũng cảm thấy không phục. Cho đến tận khi bắt đầu buổi diễn, cô được xem một màn trình diễn sống động như thật của các diễn viên trên sân khấu, còn xem đến mê mẩn từ lúc nào không hay.

Cuối vở kịch, lúc có một đồng chí nữ bị hãm hại đến chết, cô còn rơi nước mắt vì đau lòng.

Vở kịch hiện đại này của Xưởng máy móc đột nhiên trở nên nổi tiếng, nhiều đơn vị lớn ở thành phố Bình Thành đã mời họ tới biểu diễn.

Không chỉ vậy, cuối năm chủ tịch Công đoàn Xưởng máy móc còn được biểu dương là Hồng kỳ thủ mùng 8 tháng 3 cấp thành phố.

Kể từ đó, Triệu Trân Trân cũng quyết định dàn dựng một vở kịch mới.

Cô không biết viết, nhưng cô có thể tìm người để viết.

Căn nhà mà Vương Văn Quảng và Triệu Trân Trân sống nằm trong một dãy nhà xây liền kề. Bên cạnh là một đôi vợ chồng trẻ, chồng là giảng viên Đại học Bình Thành, mà vợ cũng là giảng viên của đại học đó.

Đương nhiên, chỉ dựa vào thân phận của hai người này thì không thể sống trong tòa chuyên gia. Cha của cô gái kia là Ngô Khải Nguyên, phó hiệu trưởng Đại học Bình Thành, đồng thời cũng là trưởng khoa Toán học của trường.

Triệu Trân Trân không tiếp xúc nhiều với hàng xóm. Thứ nhất là vì hầu hết các chủ nhà nữ đều lớn tuổi hơn cô, giữa họ không có nhiều tiếng nói chung để nói với nhau. Thứ hai, chuyện công việc lẫn chuyện con cái của cô đều rất bận rộn, riêng sắp xếp xong xuôi mấy chuyện đó thì số thời gian còn lại cũng không đủ dùng nữa.

Con gái của Ngô Khải Nguyên, Ngô Thanh Phương vừa trẻ trung vừa xinh đẹp, là giảng viên rất nổi tiếng của khoa tiếng Trung Đại học Bình Thành. Cô ấy rất có tài văn chương, tác phẩm còn thường được đăng trên các tờ báo lớn ở Bình Thành, vì điều này nên thái độ làm người cũng rất thanh cao.

Vì chỉ cách nhau một bức tường nên mỗi buổi sáng Triệu Trân Trân dắt xe đạp chuẩn bị đi làm sẽ thường tình cờ gặp Ngô Thanh Phương. Nhưng hai người cùng lắm cũng chỉ chào hỏi, thậm chí chỉ gật đầu mỉm cười rồi đi qua nhau.

Để thiết lập được mối quan hệ với cô giáo họ Ngô này, Triệu Trân Trân đã đặc biệt để mẹ Trương qua tặng đồ hai lần. Một lần là bánh đậu dính đã hấp mềm, một lần là bánh tét nhân thịt thật lớn.

Có lần cô tình cờ nghe được Vương Văn Quảng nói rằng Ngô Khải Nguyên đã lớn tuổi rồi nên không ăn được thức ăn quá ngọt hay quá béo, như vậy sẽ rất khó tiêu hóa. Vì vậy lúc ở căng tin, rất nhiều lần ông ấy đã cho anh ăn thịt viên chiên trong hộp cơm của mình.

Vậy thì chắc hẳn hiệu trưởng Ngô cũng không thể ăn quá nhiều bánh đậu dính và bánh tét nhân thịt. Nhà họ Ngô không có nữ chủ nhà, vợ của Ngô Khải Nguyên đã qua đời từ lâu, cho nên hai món đó chỉ có thể dành cho con gái và con rể của mình.

Đáng tiếc là cho dù Ngô Thanh Phương đã ăn những món ngon do chính tay cô làm, thế nhưng vẫn không chịu tăng thêm một chút thân thiện nào với cô.

Bình Luận (0)
Comment