Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 783 - Chương 783:

Chương 783:

Đừng thấy La Tây Thành ăn mặc bảnh bao, trên thực tế trong túi không có được mấy đồng. Sau khi trở về từ núi Chung Nam, anh ta đến phòng tài vụ của trường lãnh ba tháng lương. Nhưng vẫn không ngừng tiêu tiền, đặt mua hai bộ quần áo mùa đông, lại đến cửa hàng nước ngoài mua một chiếc đồng hồ Seiko đã sớm để ý, nên còn lại không được mấy đồng.

Vì vậy anh ta không hề do dự đã đồng ý rồi, hơn nữa sủi cảo vừa nấu xong mang ra, một mình anh ta ăn hết hai tô lớn!

Kiến Xương chạy nhanh về nhà, La Tây Thành đang ngồi trên ghế uống trà.

“Thầy La, núi Chung Nam có phải là rất đẹp không?”

La Tây Thành gật đầu, nói: “Đúng vậy, đợi khi có cơ hội thầy sẽ dẫn em đi tập vẽ. Bài tập bố trí cho em nhất định phải cân nhắc kỹ lưỡng một chút, đừng vội hạ bút!”

Kiến Xương gật đầu.

La Tây Thành lại từ trong ba lô mang bên người lấy ra một quyển trục, nói: “Đây là bài luyện tập của thầy ở núi Chung Nam, tặng cho em!”

Kiến Xương vui mừng nói: “Cám ơn thầy!”

Sau khi La Tây Thành đi, ngoại trừ Kiến Minh đang học với Lý Mẫn Tuệ ra, ba anh em tụm lại với nhau mở ra xem.

Nhưng mà điều khiến ba đứa trẻ cảm thấy bất ngờ là bức tranh này của thầy La thật ra là chân dung của một nhân vật, người được vẽ không ai khác là mẹ Triệu Trân Trân của bọn chúng!

Kiến Minh có chút tò mò hỏi: “Anh ba, tại sao thầy La lại muốn vẽ mẹ chúng ta?”

Kiến Xương cũng không biết, cau mày lắc đầu.

Nhưng trong lòng thằng nhóc lại có một suy đoán táo bạo, thầy La muốn vẽ mẹ là vì mẹ quá xinh đẹp. Từ trước đến giờ Vương Kiến Xương đã nhìn thấy không ít phụ nữ, cô giáo ở trường hay các dì ở trung tâm thương mại đều vô cùng xinh đẹp, nhưng thằng nhóc cho rằng không ai đẹp bằng mẹ.

Nếu Kiến Xương tự mình vẽ cũng sẽ thích vẽ người đẹp. Mẹ thằng nhóc đẹp nhưng thằng nhóc còn đẹp hơn, hơn nữa thằng nhóc còn là học trò của thầy La, vậy mà thầy La lại không chịu vẽ thằng nhóc! Nghĩ đến đây Vương Kiến Xương có chút tức giận, có chút chua xót.

Ba bốn tháng nay không có người dạy, nhưng thằng nhóc vẫn có thể dành thời gian để luyện rập. Do đó cũng tích góp được không ít tranh, trong số đó có một bức là vẽ thầy La.

Mãi đến tận tối Kiến Xương vẫn ủ rũ không vui.

Bởi vì muốn mời nhà Ngô Thanh Phương một bữa mà Triệu Trân Trân đã chuẩn bị thực đơn trước một ngày. Buổi sáng Vương Văn Quảng đi chợ một chuyến, mua một con gà và một con vịt về.

Mấy ngày trước, con trai cả của mẹ Trương đến mang theo một lọ củ cải chua tự làm, có rất nhiều cách ăn củ cải chua, nhưng dùng để hầm vịt là ngon nhất.

Mắc đến mẹ Trương, mặc dù đã rời khỏi nhà họ Vương sáu bảy năm nhưng những năm nay vẫn không mất liên lạc. Khi Vương Văn Quang chưa bị phân quyền thì Triệu Trân Trân có tới thăm bà ấy hai lần. Sau đó còn giới thiệu con trai cả của mẹ Trương tới xưởng bông nhà nước làm việc nhờ mối quan hệ với xưởng trưởng Chu. Anh ta được phân đến khu in nhuộm, biểu hiện cũng rất tốt, hiện giờ đang theo Lưu Đức Minh vào xưởng may.

Mẹ Trương hiện đang sống rất tốt, sức khỏe tốt và không thiếu tiền, hai đứa con trai của bà cũng không gây chuyện. Vậy nhưng bà ấy lại có những rắc rối mới, con trai cả và con trai út đều đã lớn, nhưng đều chưa tìm được đối tượng.

“Trân Trân, món gà này sắp xong chưa?”

Vương Văn Quảng chỉ vào nồi trên lò than và hỏi.

Triệu Trân Trân đang dùng hai tay cho thịt viên vào chảo dầu, nghe thấy vậy thì gật đầu, nói: “Sắp xong rồi, Văn Quảng, anh mau hầm vịt đi!”

Vì số lượng nồi và bếp có hạn nên những món hầm như vậy chỉ có thể thực hiện luân phiên.

Vương Văn Quảng cẩn thận nhấc nồi tới bàn bên cạnh, múc gà khoai mỡ ra. Sau khi rửa sạch nồi, lại cho vịt đã làm sạch vào. Sau khi làm xong tất cả, anh mới lau tay và nói với vợ: “Trân Trân, nhà bếp hiện giờ quá nhỏ! Thực ra tòa nhà ngày trước chúng ta ở bây giờ cũng đã không có người ở, không biết khi nào có thể chuyển về?”

Trên thực tế, hậu cần của trường đã hỏi ý kiến ​​​​của anh một lần.

Bình Luận (0)
Comment