Mặc dù nhiều lúc trên quan trường không chú trọng phân biệt đối xử, lên chức chính là lên chức, nhưng thời gian thầy Lâm được điều đến đây thực sự quá ngắn. Dưới đề nghị của Triệu Trân Trân, vị trí phó tổng thư ký tạm thời bỏ trống.
Ý của cô vốn là muốn quan sát thêm, nếu như biểu hiện của thư ký Ninh có thể thì sẽ đưa chức vị trống này cho anh ta.
Vậy mà thư ký Ninh không cho rằng như vậy, bây giờ bàn về lý lịch, năng lực thì anh ta là người xuất sắc nhất trong ban thư ký, chức vị phó tổng thư ký này nên đến lượt anh ta rồi. Vậy mà anh ta mong ngày mong đêm, Triệu Trân Trân đã chuyển chính thức được mấy tháng rồi, cũng không thấy có quyết định bổ nhiệm anh ta. Rất rõ ràng, chắc chắn đây là kết quả do cô đã ngăn cản!
Buổi chiều hôm nay vừa qua năm giờ, đồng nghiệp khác vẫn còn đang bận rộn làm việc, thư ký Ninh đã nhét bản thảo viết được một nửa vào trong ngăn kéo, cầm túi lập tức tan làm ra về.
Chị Giang thong thả sắp xếp đồ trên bàn, nhìn bóng lưng anh ta lắc đầu.
Thư ký Ninh này cũng là người bốn mươi tuổi rồi, bình thường trông rất thông minh, nhưng không biết tại sao, càng đến thời khắc quan trọng lại càng làm chuyện ngu ngốc! Bây giờ người được chọn cho chức phó tổng thư ký vẫn chưa được quyết định, nếu như anh ta nghiêm túc thể hiện rất có khả năng chính là anh ta rồi, dù sao lý lịch thầy Lâm quá ít. Nhưng với tình hình này, đúng là rất khó nói!
Thị trưởng Trần dùng người không theo khuôn mẫu, bổ nhiệm lãnh đạo hay nhân viên các phòng ban đều như vậy. Tình huống bình thường là ai có năng lực thì người đó lên, còn lại căn bản sẽ không cân nhắc quá nhiều. Thư ký Ninh làm như này, chẳng khác nào chắp tay nhường cơ hội thăng chức cho người khác!
Sau khi tan làm thư ký Ninh không về nhà, anh ta đạp xe rất nhanh, lúc đi qua cục công nghiệp nhẹ thì xuống xe rẽ vào trong.
Sau khi tổng thư ký Phí được điều đến cục công nghiệp nhẹ, bởi vì không quen nghiệp vụ liên quan nên biểu hiện cực kỳ siêng năng, khiêm tốn. Trải qua hơn ba tháng học tập và mài giũa, bây giờ đã hoàn toàn thích ứng vị trí này. Sau khi đã thích ứng rồi, anh ta cảm thấy lựa chọn ra khỏi tòa thị chính thật sự là quá đúng!
Mặc dù anh ta cũng làm đến tổng thư ký thành phố rồi, nhưng căn bản người khác không biết anh ta phải bỏ ra bao nhiêu nỗ lực vì nó. Anh ta không có được tài văn chương viết lách trời sinh cực kỳ tốt như thư ký Ninh, anh ta hoàn toàn dựa vào nghị lực để luyện ra. Không biết bao nhiêu đêm, anh ta cầm bản thảo mượn từ phòng văn thư nghiên cứu từng chữ một, kiên trì như vậy hai năm, bản thảo viết ra mới coi như ổn.
Cho nên, cho dù là làm tổng thư ký thành phố, mỗi ngày anh ta đều cực kỳ căng thẳng, sợ năng lực của mình không xứng với chức vị, cũng sợ sẽ mắc bất kỳ sai sót gì trong công việc.
Đến cục công nghiệp nhẹ thì khác, anh ta chính là người đứng đầu, lúc anh ta im lặng cấp dưới không dám nói chuyện, thỉnh thoảng anh ta có nói sai, cấp dưới cũng không dám phản bác! Cảm giác này đúng là quá sung sướng! Do đó, đến lúc tan làm anh ta cũng không nỡ về nhà, lúc nào cũng lề mề một lúc, chuyện này rơi vào trong mắt người khác, lại là lãnh đạo dẫn đầu chủ động làm thêm.
Đối với sự xuất hiện của thư ký Ninh, tổng thư ký Phí tỏ ra rất nhiệt tình. Trước đây lúc còn cùng ở trong tòa thị chính, mỗi tuần hai người đều uống rượu riêng với nhau ít nhất một lần. Bây giờ mỗi người đều bận rộn, tổng thư ký Phí còn chuyển ra khỏi nhà tập thể của tòa thị chính, sau tết hai người vẫn chưa tụ tập với nhau.
“Tiểu Ninh, đi! Chúng ta đi uống một bữa, không say không về!”
Thư ký Ninh gật đầu, cảm thấy như vậy cũng tốt, trên bàn rượu cái gì cũng có thể nói ra được.
Nhưng khiến anh ta không ngờ đến rằng, khi anh ta nhắc đến có ý muốn điều đến cục công nghiệp nhẹ, tổng thư ký Phí chưa nghĩ đã từ chối: “Cục công nghiệp nhẹ cũng chỉ được cái nhìn thể diện, chức vị có thể làm việc chính thức không nhiều, không có chức vị trống không nói, cho dù có cậu đến cũng quá thiệt thòi! Cậu nghe tôi nói, chịu đựng thêm một chút cậu chính là phó tổng thư ký rồi!