Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 850 - Chương 850:

Chương 850:

“Đường Đường, con nghe cho kĩ nè, mẹ đã vì con mà rất lâu rồi vẫn chưa được ăn ớt, hôm nay mẹ ăn một miếng tương ớt có được không con?”

Bởi vì cơ địa của người mang thai khác với người bình thường, rất dễ bị nóng trong người, mỗi khi khám thai bác sĩ đều đặc biệt dặn dò ăn uống với chế độ thanh đạm. Tuy là Triệu Trân ăn vào không bị nóng trong người, nhưng lúc thai kỳ ở tháng thứ tám cô đã không còn ăn nữa, đến bây giờ cũng gần bốn tháng rồi.

Cô thực sự rất thèm ăn cay!

Đường Đường đương nhiên là không biết trả lời, cô bé ngáp một cái, hơi trớ ra một chút sữa.

Triệu Trân Trân lấy tấm khăn sạch lau cho cô bé, cười nói: “Đường Đường, như vậy là con đã đồng ý với mẹ rồi đúng không?”

Cô bế cô bé đặt lại trên chiếc giường nhỏ, rón rén bước ra khỏi phòng.

Triệu Trân Trân nhanh chân bước ra phòng ăn, mở tủ lạnh lướt mắt tìm, tìm thấy được lọ tương ớt ở ngăn lạnh thứ hai, cô cầm lấy trên tay rồi nhanh chóng trở vào trong phòng.

Cái tủ lạnh hiện tại ở nhà bọn họ, so với cái lúc trước mua từ nước ngoài về, vừa cao to vừa xấu, nhưng không gian ở bên trong rất rộng, có thể chứa rất nhiều đồ, vô cùng thích hợp cho những gia đình đông người như nhà bọn họ. Cái tủ lạnh này là sản phẩm mới của xưởng tủ lạnh Bình Thành, nói như vậy vẫn chưa đúng lắm, nên nói là xưởng sản xuất tủ lạnh vẫn đang trong quá trình chuẩn bị. Theo quy hoạch của thành phố, xưởng ít nhất phải có hơn một nghìn công nhân, hằng năm giá trị sản lượng ít nhất hàng chục triệu. Nhưng hiện tại tất cả các điều kiện còn chưa đáp ứng được, tuy là đã xây dựng nhà xưởng, nhưng chỉ có một phân xưởng đang hoạt động bình thường, công nhân đều là những thợ lành nghề chuyển từ xưởng máy móc sang.

Hiện tại không những không đạt sản lượng, vả lại bây giờ tủ lạnh còn nhiều chỗ cần cải tiến. Bọn họ nhà cao cửa rộng, dùng cái tủ lạnh to như thế vẫn còn có thể được, còn những gia đình bình thường căn bản là không có chỗ để. Với lại thiết bị điện to như vậy tất nhiên sẽ tốn điện, điểm này cũng cần phải thay đổi.

Triệu Trân Trân đặt lọ tương ớt trên chiếc tủ nhỏ ở đầu giường, vui vẻ ngân nga câu hát.

Chu Thục Bình thích nấu ăn, khi nấu ăn tập trung vô cùng. Bà nhào bột cho đến khi không quá nhão cũng không quá cứng, nhào bột xong rồi bắt đầu cán bột, căn bản là không để ý đến những động tác nhỏ của Triệu Trân Trân. Vốn dĩ phòng ăn và phòng bếp kế sát bên nhau, tủ lạnh đặt ở một góc trong phòng ăn, chỉ cần bà ngước đầu lên là nhìn thấy.

Chẳng mấy chốc bột đã được cán xong, đặt lên trên nắp chậu để bột nghỉ một hồi, đem rửa con gà đã làm sạch ra, nhét hành lá, gừng lát, táo tàu vào bụng, xát thêm ít muối cho vào nồi hấp mười lăm phút là được. Cách làm này tuy đơn giản, nhưng thịt gà làm ra lại rất mềm, mùi vị tươi ngon hấp dẫn.

Nếu như muốn đậm đà hơn thì có thể cho thêm ít nước tương.

“Trân Trân, cháu mau qua đây ăn đi. Hôm qua Văn Quảng mua tôm ngon thật đấy, vừa tươi ngon, đầu tôm lại to, thịt tôm bóc vỏ ra rất ngon!”

Triệu Trân Trân bế Đường Đường trên tay bảo: “Thím à, cháu vẫn còn chưa đói, thím ăn trước đi, ăn xong rồi bế con bé giúp cháu!”

Chu Thục Bình cười đùa với Đường Đường, bảo: “Đường Đường, để mẹ đi ăn cơm có được không nào, để bà bế con ha!”

Đường Đường không kén chọn, chỉ cần có người bế trên tay là vui mừng. Cô bé nằm trong vòng tay của của Chu Thục Bình, thoải mái ngáp một cái, chưa đầy một phút đã ngủ say!

Đáng lẽ ra Triệu Trân Trân đã nghĩ ra cách để lén thím họ ăn cắp lọ tương ớt, nhưng kế hoạch của cô đã bị đứa con gái phá vỡ.

“Trân Trân, Đường Đường đúng là ngoan thật đấy, muốn để cho mẹ nó được đi ăn cơm nên ngủ ngoan chưa này!”

Triệu Trân Trân mỉm cười gật đầu, trong lòng có chút bất lực đáng tiếc.

Bình Luận (0)
Comment