Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 862 - Chương 862:

Chương 862:

Vương Ngọc Hoa không vui nói: “Em vừa mới rửa chén bát rồi! Hay là anh nhờ mẹ làm giúp đi, đúng lúc anh vừa mới từ Bình Thành trở về, bàn bạc thêm với họ về chuyện bán rượu!”

Triệu Truyền Hà cũng có ý định này nên nhấc chân đi ra khỏi nhà.

Thôn họ Triệu hầu như nhà nào cũng biết nấu rượu, đặc biệt là mấy năm nay cuộc sống tốt hơn, bất kể trồng cây gì đều bội thu, lương thực được phân không ăn hết, nhiều người sẽ dùng để nấu rượu. Loại rượu này không chỉ dùng để uống trong nhà mà cũng rất được đón nhận khi dùng để làm quà đi thăm người thân và bạn bè. Rượu do xã Anh Đào sản xuất có thể do nước tốt nên rượu thơm và không quá nặng, tất nhiên đối với người có tửu lượng thấp thì ba cốc say là chuyện bình thường.

Ông Triệu không biết nấu rượu, Triệu Truyền Hà cũng không biết, trong nhà chỉ có Triệu Truyền Sơn biết nấu rượu. Hàng năm khi thu hoạch xong là đến tháng mười, trong tháng đó sẽ chọn ra một ngày mấy gia đình mỗi nhà góp một ít lương thực. Sau đó mượn phường rượu, phường rượu này cũng không phải là phường rượu đích thực, bình thường thì không có ai dùng.Nó được tổ tiên truyền lại, trong đó có đầy đủ các đồ dùng để nấu rượu, nhà nào muốn nấu rượu thì phải trả mấy cân lương thực mới được dùng, sau đó ở trong phường rượu bận rộn mấy ngày.

“Truyền Hà! Hôm nay con không đi Bình Thành sao?” Chu Hồng Anh không thích con dâu, đối với cháu gái thì cũng bình thường, nhưng khi thấy con trai thì bà ta vẫn rất vui mừng.

Triệu Truyền Hà gật đầu nói: “Con đi từ sáng nay rồi, ăn trưa xong mới trở về. Mẹ, con còn chưa ăn bữa tối, mẹ nấu cho con bát mì đi!”

Chu Hồng Anh lẩm bẩm mắng con dâu rồi vội vã đi vào bếp nấu.

Triệu Truyền Hà một hơi uống một bát nước lớn, hỏi: “Cha, trong nhà chúng ta còn bao nhiêu rượu?”

Ông Triệu gõ tẩu thuốc lá khô, nghiêm mặt hỏi: “Chị gái con mở miệng xin cho chưa? Khi nào thì con đến xưởng may làm việc?”

Mọi người trong làng đều nghĩ rằng gia đình họ đã có một người làm quan lớn, chỉ một câu nói thì Triệu Truyền Hà sẽ có thể đến làm việc trong xưởng. Chung quy bí thư thôn đã nói rồi, tổng thư ký có cấp bậc rất cao, còn cao hơn cả chủ tịch huyện. Quả thật ai cũng biết Triệu Trân Trân đã làm tổng thư ký rồi, việc này đã giúp vị thế gia đình họ trong thôn được nâng lên. Bây giờ khi ông Triệu ra ngoài thì có rất nhiều người chủ động chào hỏi ông ta.

Người ngoài chỉ xem cho vui chứ thực tế họ cũng chẳng được lợi lộc gì, ba người con trai đều nằm im bất động ở trong làng, cũng chỉ có Triệu Hậu Lễ trụ lại được ở xưởng bông nhà nước. Mặc dù công việc này ban đầu do Triệu Trân Trân xin cho, nhưng sau đó cô cũng không giúp gì nhiều. Triệu Hậu Lễ có thể ổn định ở Bình Thành đều là dựa vào chính bản thân cậu ta.

Ngay cả Triệu Truyền Hà muốn tìm việc làm, nhưng Triệu Trân Trân còn không giúp, không những không giúp mà còn dám uy hiếp bọn họ. Nếu bọn họ không nghe lời sẽ chuyển cả gia đình đến Sơn Tây! Sau khi ông Triệu trở về, càng nghĩ càng tức giận, nhưng ông ta là người hèn nhát cũng chẳng nghĩ ra được biện pháp gì. Chu Hồng Anh cũng rất tức giận, hai vợ chồng đều ôm cục tức trong bụng mà không có chỗ chút giận nên chỉ vì có chút việc vặt mà lại cãi nhau long trời lở đất. Nhưng họ đã cãi nhau cả nửa đời người rồi nên hàng xóm đều đã quen, không có ai sang gần, nhưng bây giờ thì khác, rất nhiều người đến can ngăn, ngay cả bí thư thôn cũng đến.

Ông Triệu bị bí thư thôn lôi đi uống vài ly rượu, ông ta đã nói hết những lời trong lòng của mình.

Bí thư thôn của thôn họ Triệu cũng họ Triệu, xét về vai vế thì phải gọi ông Triệu là chú, nhưng xét về tính toán và khoan dung thì mười ông Triệu cũng không sánh kịp. Anh ta cau mày suy nghĩ một chút rồi nói: “Chú à, chú nghe cháu nói, chị Trân Trân bây giờ là người làm việc lớn, không để ý đến những chuyện nhỏ nhặt này đâu. Nhưng sau này mọi người nói chuyện cũng phải chú ý, không phải chuyện gì cũng nhờ đến chị ấy.

Bình Luận (0)
Comment