Thập Niên 60: Người Mẹ Tốt (Dịch Full)

Chương 875 - Chương 875:

Chương 875:

Phó thị trưởng Trương khoát khoát tay áo, một cán sự đứng ở phía sau cửa đi lên rót cho Triệu Trân Trân một chén trà nóng, rồi đóng cửa đi ra ngoài.

Triệu Trân Trân nâng chén trà lên uống một ngụm nói: “Phó thị trưởng Trương, tôi nghĩ như thế này. Xã hội cũ trước đây, hoàng quyền không tới huyện, đất đai cũng là chế độ tư hữu, dân chúng bình thường không có ruộng đất, phải thuê ruộng đất của nhà địa chủ để trồng trọt. Lúc còn nhỏ tôi nghe bà nội nói, mặc dù tá điền trồng trọt trên đất không phải của mình, nhưng cũng nỗ lực hết sức mình. Nếu thu được mùa màng bội thu, trừ phần địa tô phải giao nộp, cũng có thể thu về không ít lương thực, ăn no bụng cũng không thành vấn đề. Đương nhiên đa số đại chủ tương đối hà khắc, nếu được mùa cũng sẽ tăng địa tô. Đây không phải trọng điểm tôi muốn nói, ý của tôi là, hiện tại ruộng đất đều là của nhà nước, tập thể trồng trọt cũng thuộc về nhà nước, cá nhân trồng trọt cũng thuộc về nhà nước. Hơn nữa, chính phủ của chúng ta cũng không phải xã hội cũ, dù cho được mùa, tỷ lệ lương thực nộp thuế lên trên cũng vẫn như thế. Phân tất cả ruộng đất cho cá nhân quả thật sẽ thúc đẩy sự tích cực của xã viên. Trên phần đất phần trăm của công xã Hồng Vân, sản lượng lúa mì trên một mẫu đất trồng phổ biến là trên ba trăm cân, sản lượng của cây ngô là trên bốn trăm cân. Điều này là minh chứng đầy đủ cho việc khoán ruộng đất sản xuất đến các hộ là hoàn toàn có thể thực hiện.”

Phó thị trưởng Trương cười cười, ý tưởng của Triệu Trân Trân và anh ta không mưu mà hợp.

“Tiểu Triệu, báo cáo này cô viết lại một bản, phần sau viết cả phương án giải quyết vào, nhưng cô dùng từ nhớ phải chú ý. Nhất định phải ghi rõ, tất cả ruộng đất là của nhà nước, khoán sản lượng đến từng hộ - từ này dùng cũng rất tốt.”

Triệu Trân Trân gật gật đầu, cười nói: “Phó thị trưởng Trương, tôi có thể đưa ra một yêu cầu nhỏ không?”

Trương Thanh Tùng sửng sốt, trước kia anh ta làm việc dưới quyền thị trưởng Trần, làm chuyện gì cũng có thói quen cò kè mặc cả, nhất là những việc khó thực hiện. Triệu Trân Trân cái tốt không học, một chiêu này thật ra lại học được rất nhanh.

Anh ta hơi nhíu mày hỏi: “Yêu cầu gì?”

Triệu Trân Trân cười nói: “Phó thị trưởng Trương, chỗ của anh còn trà ngon không?”

Phó thị trưởng Trương không ngờ cô lại đưa ra yêu cầu nhỏ bé không đáng kể này, chỉ chỉ vào ngăn tủ sát tường nói: “Cô tự chọn đi.”

Trương Thanh Tùng và thị trưởng Trần không giống nhau, anh ta làm việc rất hăng say, những sở thích khác cũng có rất nhiều nhưng thích nhất là phẩm trà. Ngày thường thích nhất là thu thập trà ngon của các nơi, bên trong cái tủ dựa vào tường, cao ngang một người kia đều để đầy các loại trà.

Trước đây Triệu Trân Trân không nghiên cứu nhiều về việc uống trà. Từ khi vào ban thư ký, viết bản thảo trở thành công việc hàng ngày, loại công việc đầu óc cần trí nhớ này, nếu không uống chút nước trà, có lúc không thể viết tiếp được. Ban thư ký người nào cũng thích uống trà, tổng thư ký Ninh hiện tại trước nay khi làm việc đều uống hết chén này đến chén khác. Phó tổng thư ký Lâm cũng vậy, đến cả chị Giang khi có việc hay không có việc cũng thích nhâm nhi một tách trà.

Ban đầu, trà của cô là trà ướp hương hoa đóng túi mua từ cửa hàng thực phẩm phụ, bị chị Giang chê bai hai lần, hơn nữa uống nhiều trà hoa nhài cảm thấy cũng không ngon nữa. Lại mang từ nhà đi hai gói, sau này trợ lý Trương tặng cô một hộp trà xanh, lúc này cô đã nhận ra ngay sự khác biệt. Đã uống quen trà ngon, giờ lại uống loại trà trước đây như thế nào cũng cảm thấy hương vị không đúng.

Triệu Trân Trân lấy một hộp Bạch trà, lại lấy một hộp trà xanh. Hộp trước là trà Bạch Mẫu Đơn, hộp sau là trà Long Tỉnh.

Phó thị trưởng Trương liếc nhìn, thấy cô vẫn còn luyến tiếc nhìn vào trong tủ, nhất thời cảm thấy có chút luyến tiếc. Anh ta không phải người keo kiệt, nhưng là một người yêu trà, tất nhiên rất quý trà ngon. Bình thường khi anh ta chủ động tặng trà cho ai đều lấy một ít trà cũ, hoặc trà mà bản thân đã uống đủ.

Bình Luận (0)
Comment