Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 253 - Chương 253: Đến Đại Đội Hồng Kỳ

Không xác định Chương 253: Đến đại đội Hồng Kỳ

Khen Lý Tiểu Uyển mặt đỏ bừng, cô ấy cảm thấy mình không làm gì, hơn nữa cô gái kia cũng hợp mắt mình, cho cô trong lòng cô ấy cũng nguyện ý.

Cuối cùng vẫn là Vương Dược Phú nhìn ra được vợ lúng túng, nhanh chóng nói lại không đi sẽ muộn, lúc này mới ngăn Lưu Thúy đang thao thao bất tuyệt lại.

Hai bên đạp xe đạp, một trước một sau xuất phát.

Đợi khi mấy bọn họ tới, người của đại đội Hồng Kỳ đều đang khiêng cuốc đi làm việc.

Vương Quốc An chỉ biết Lục Hướng Noãn ở khu thanh niên trí thức, nhưng không biết khu thanh niên trí thức ở đâu, vì thế ông ấy ngăn cản một người hỏi đường.

“Bác gái, làm phiền cho hỏi một chút, khu thanh niên trí thức ở đâu?”

“Cậu nói cái gì? Nói to lên chút, tôi không nghe rõ.” Lưu Kiến Mẫn nghễnh ngãng không nghe hiểu ông ấy nói gì.

Tai bà ấy bị nghễnh ngãng đã mười năm, giống y như bị phân lừa chặn mất.

“Bác gái, khu thanh niên trí thức, khu thanh niên trí thức ở đâu?” Lưu Thúy kéo Vương Quốc An ra sau mình, mình thì dán sát vào tai Lưu Kiến Mẫn cao giọng nói.

Lưu Kiến Mẫn nghe thấy nhưng bà ấy bận đi làm việc, đương nhiên không có thời gian dẫn đường cho bọn họ, vì thế Lưu Kiến Mẫn khoa chân múa tay với bọn họ một lát.

Tuy có chút phức tạp khó hiểu, nhưng Vương Dược Phú làm công an nhiều năm, lập tức hiểu được, nói cảm ơn với Lưu Kiến Mẫn xong thì dẫn cha mẹ rời đi.

Đợi rẽ mấy vòng xong, thì thấy mọi người ở khu thanh niên trí thức đều khiêng cuốc đi làm việc.

Sau khi thấy đám Vương Quốc An, bọn họ đều dừng bước.

Bọn họ biết Vương Quốc An, bởi vì khi bọn họ mới tới là Vương Quốc An đến nhà ga đón bọn họ.

Hơn nữa ông ấy còn là phó chủ nhiệm của văn phòng thanh niên trí thức.

Ông ấy tới khu thanh niên trí thức bọn họ có việc gì?

Khi mọi người chuẩn bị chào hỏi, Dương Thiên Chân ở một bên đột nhiên lao tới trước mặt Vương Quốc An, tiến lên kéo cánh tay ông ấy, trên mặt tràn ngập kích động và điên cuồng.

Mọi người đều bị hành động của Dương Thiên Chân làm cho mơ hồ, nhưng cũng may Vương Quốc An kịp thời phản ứng, vội vàng lùi về phía sau vợ ông ấy.

Nguy hiểm thật, suýt nữa phạm phải tội lưu manh.

Tuy Lưu Thúy không hiểu là có tình huống gì, nhưng mà cơ thể lại thành thật bảo vệ chồng sau người, vẻ mặt không vui nhìn cô gái trước mặt.

“Cô gái, cô làm gì thế?”

Mẹ chồng đã ra sân, đương nhiên là Lý Tiểu Uyển cũng đứng ra theo, cùng chung kẻ địch nhìn Dương Thiên Chân trước mặt.

“Các người cút sang một bên, tôi không tìm các người, các người tránh ra.” Dương Thiên Chân giống như điên rồi, đẩy người chắn trước mặt cô ta ra.

Nhưng sức lực của mình cô ta hoàn toàn không đủ nhìn với hai người trước mặt, Lý Tiểu Uyển vừa thấy người này muốn thương tổn mẹ chồng mình, lập tức ra tay.

Tốt xấu gì cũng đi làm ở xưởng dệt, đương nhiên lực tay rất mạnh, lập tức đẩy cô ta ngã xuống đất.

Mà những người khác ở khu thanh niên trí thức nhanh chóng tiến lên đỡ Dương Thiên Chân, ít nhất trước mặt người ngoài, khu thanh niên trí thức bọn họ vẫn phải một lòng với nhau.

Trong ổ mình nội đấu, không phải người khác sẽ càng thêm bắt nạt bọn họ sao?

Chuyện ôm nhau sưởi ấm bọn họ vẫn biết một chút, huống chi biểu hiện mấy ngày nay biểu hiện của Dương Thiên Chân khá tốt, ít nhất bớt tính tình đại tiểu thư, thành thật một chút.

Nhưng mà mới đỡ cô ta dậy, Dương Thiên Chân ngại bẩn hất tay bọn họ đặt lên người mình ra, điên cuồng rít gào với Dương Thiên Chân:

“Có phải cha mẹ cháu bảo chú tới đón cháu về Bắc Kinh hay không chú, chú nói cho cháu biết có phải hay không.”

Sau khi nói xong, Dương Thiên Chân còn khóc to, có trời mới biết mấy ngày nay cô ta sống khổ sở cỡ nào, mỗi giây mỗi phút đều là giày vò.

Cô ta thật sự không chịu nổi loại cuộc sống không bằng heo chó này.

Ông ấy tới khu thanh niên trí thức chắc chắn là cha mẹ cô ta không sao, bảo ông ấy tới đón mình.

Cô ta muốn về Bắc Kinh, muốn tìm cha mẹ, còn muốn tố cáo với cha mẹ mấy ngày nay chịu đủ khổ cực.

Cô ta muốn những người bắt nạt cô ta đều phải bị trừng phạt, đặc biệt là Lục Hướng Noãn và đại đội trưởng.

Mọi người nhìn cô ta ông nói gà bà nói vịt không hiểu cô ta đang nói gì, không phải mấy ngày hôm trước đại đội trưởng nói cô ta không trở về được sao, bây giờ lại làm sao thế?

 


Bình Luận (0)
Comment