Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn ( Dịch Full )

Chương 285 - Chương 285: Hôn Mê

Không xác định Chương 285: Hôn mê

Nhưng có chuyện quan trọng nhất là lão nhị của anh ta không còn, trong lúc nhất thời khiến Tam Ma Tử tức tới mức muốn ngất xỉu.

Nhưng mà một lát sau anh ta tỉnh táo lại, dùng hết sức lực toàn thân bò về trước, trên người đều là máu nhưng mà đã khô.

Lúc này mọi người đều vừa nói vừa cười kết bạn tan làm.

“Á…”

Phía trước đột nhiên truyền tới tiếng kêu sợ hãi, mọi người sợ tới mức tay cầm cuốc chạy về trước.

Kết quả tiếng kêu sợ hãi vang hết đợt này tới đợt khác, thậm chí có một số đàn ông còn nhanh chóng che kín mắt vợ bên cạnh.

Thứ kia cũng không thể nhìn, nếu muốn nhìn đợi về nhà, buổi tối nằm trên giường đất anh ta cho cô ấy nhìn, nhìn đủ.

Lục Hướng Noãn và Vương Hiểu Linh liếc nhau một cái, hai người đạt thành ăn ý cũng đi theo tiến lên.

Nhưng thật ra Vương Hiểu Linh đi đường chân còn hơi run rẩy, nhưng mà không nhìn kỹ người bình thường không phát hiện ra được.

“Đây là Tam Ma Tử ư?” Lưu Ba tiến lên nhìn người cả người đầy máu không chắc chắn lắm hỏi.

“Hình như vậy, đây là tạo nghiệt gì rồi.” Bà Diêu ở bên cạnh vỗ đùi kêu to, khi bà ấy nhìn thấy phía dưới thì nghĩ thầm trong lòng, người thành như vậy xem như phế đi đúng không?

“Anh ta bị làm sao thế?”

“Đôi mắt của anh bị mù à, không thấy trên người Tam Ma Tử có vết thương ư, vừa nhìn là biết bị lợn rừng làm cho bị thương.”

“Sao lợn rừng có thể thiếu đạo đức ăn luôn thứ kia của anh ta như vậy, Tam Ma Tử làm sao bây giờ…”

Mọi người mồm năm miệng mười thảo luận đề tài xoay quanh Tam Ma Tử đang nằm trên đất.

Mà Vương Hiểu Linh nghe bọn họ thảo luận, trái tim vẫn luôn thấp thỏm cuối cùng cũng an tâm.

Chỉ cần không nghi ngờ hai bọn họ là được, nếu đến lúc đó thật sự điều tra ra liên quan tới bọn họ, vậy cho dù thế nào cô ấy cũng phải bảo vệ Lục Hướng Noãn.

Bởi vì cô giúp mình mới bị liên lụy vào.

Mà Lục Hướng Noãn nhìn vết cắn gặm trên người anh ta, đôi mắt trở nên thần bí khó lường.

Thật ra tối qua cô muốn đưa anh ta lên núi cho dã thú ăn, như vậy coi như là cô làm chuyện tốt trừ hại cho dân.

Chẳng qua đâu có chuyện trùng hợp như vậy.

Gặp phải động vật hung mãnh như lợn rừng, còn có thể sống sót, quả thực là ý nghĩ kỳ lạ, si tâm mộng tưởng.

Trừ phi bạn là thần tiên tái thế.

Nhưng mà như vậy cũng tốt, người khác chỉ cho rằng là anh ta xui xẻo gặp phải lợn rừng, mà không hoài nghi tới trên đầu bọn họ.

Huống hồ hiện giờ Tam Ma Tử như vậy, còn khó chịu hơn là một dao đâm chết anh ta, cuộc sống sau này đau khổ cũng không tệ.

Nhưng mà chắc chắn là có người nhúng tay vào chuyện này, không biết vì sao Lục Hướng Noãn đột nhiên nghĩ tới người kia.

Cũng chính là con trai út nhà Hoắc Đại Khánh, Hoắc Cảnh Xuyên.

Mọi người thảo luận thì thảo luận, nhưng cứu người vẫn phải cứu, cho dù con người Tam Ma Tử không được, thường xuyên ăn trộm ăn cắp, nhưng cũng không làm chuyện gì thương thiên hại lý, cho nên các đội viên tốt bụng chạy nhanh đi gọi Vương Chí Thành và Quách Cẩu Tử tới.

Đại đội trưởng sinh bệnh không có biện pháp xuất hiện, hai người này toàn quyền quyết định.

Vương Chí Thành và Quách Cẩu Tử nghe nói có người trong đội xảy ra chuyện, hai người vội chạy nhanh tới, trên đường tới không dám dừng lại nghỉ.

Sau khi hai người tới nơi, mệt đến mức thở hổn hển, mọi người thấy bọn họ tới đây thì nhanh chóng nhường đường cho hai bọn họ.

Quách Cẩu Tử hít thở sâu, bước hai chân vì vừa rồi chạy quá nhanh nên bây giờ vẫn còn run run đi vào, kết quả còn chưa thấy rõ người nằm trên mặt đất.

Ông ấy lập tức hôn mê bất tỉnh.

Người xung quanh đều bị cảnh này dọa sợ tới mức hét lên, Vương Chí Thành nhìn thấy không thích hợp, nhanh chóng tiến lên cũng ngồi xổm xuống dùng sức vỗ mặt Quách Cẩu Tử.

Nhưng mà đều không có phản ứng gì, Vương Chí Thành sốt ruột đến mức suýt khóc ra.

Mà Lục Hướng Noãn thì nhíu mày đứng bên ngoài đám người, nhìn Quách Cẩu Tử nằm trên đất.

“Hôm nay có chuyện gì thế, Tam Ma Tử này vừa mới xảy ra chuyện, lão Quách này cũng xảy ra chuyện theo, không phải là đại đội ta bị người ta hạ thuật gì đó đấy chứ.” Bà cụ Vương Thái Hoa vẫn luôn thao thao bất tuyệt nói.

Những người khác nghe bà ta nói như vậy, lại nhìn tình trạng thê thảm của Tam Ma Tử hiện giờ, cùng với Quách Cẩu Tử đang hôn mê bất tỉnh, không biết vì sao cả người run rẩy, trên người nổi lên một tầng da gà.

 


Bình Luận (0)
Comment