Đến lúc đó khiến bọn họ người câm ăn hoàng liên có khổ không nói nên lời, cô cũng nhân cơ hội này đòi lại hết cả vốn lẫn lãi đồ bọn họ nợ nguyên chủ.
Lục Quốc Khánh nói có biện pháp, chính là bí quá hóa liều đến chợ đen, dưới lo lắng đề phòng cò kè mặc cả một lát, mua được một con gà rừng bắt được từ trên núi với giá 3 tệ trong tay một người nhà quê.
Nhìn con gà rừng nửa sống nửa chết bỏ số tiền lớn mới mua được, Lục Quốc Khánh khó chịu đến mức tim sắp nhỏ máu, chẳng qua không đợi nghĩ quá nhiều, thì nghe có người kêu lên cảnh sát tới.
Ông ta sợ tới mức vội cầm con gà chạy nhanh, sợ muộn một chút sẽ bị bọn họ bắt được.
Phải biết rằng nếu bị bắt được mà nói, vậy đầu của ông ta sẽ không còn.
Không biết chạy bao lâu, cuối cùng cũng cắt đuôi được đám người, Lục Quốc Khánh sống sót sau tai nạn dựa vào tường thở hổn hển từng hơi, nghỉ ngơi một lát rồi lập tức về nhà.
Sau khi về đến nhà ông ta tức giận ném con gà trong tay xuống đất, nói với Vương Phượng Kiều một tiếng sau đó về phòng nằm.
Phải biết rằng đến bây giờ ông ta vẫn chưa hoàn hồn, hai chân vẫn còn đang run rẩy.
Vương Phượng Kiều thấy ông ta mệt như vậy thì biết ông ta mua được gà chắc chắn phải chịu tội, cũng không làm phiền ông ta, trực tiếp xách gà đến phòng bếp xử lý.
Đại viện của công nhân viên chức là nhà ngang, phòng bếp đều là mọi người dùng chung, cho nên hầm gà thật sự không lừa được người khác.
Khi bọn họ nhìn thấy Vương Phượng Kiều xách một con gà và non nửa miếng thịt heo tới, đều sợ ngây người.
Nhưng càng có nhiều người hâm mộ, dù sao thời buổi này muốn ăn được thức ăn mặn rất khó.
Một người một tháng mới có phiếu thịt hai lạng, hơn nữa có phiếu thịt trong tay cũng không có tiền mua, dù sao mọi người đều sống cuộc sống thắt lưng buộc bụng, chỉ khi ăn tết mới nỡ tiêu.
Vương Phượng Kiều nhanh chóng giải thích với bọn họ đây là thân thích của bà ta ở nông thôn mang tới.
Bọn họ nghe được chỉ cười, dù sao người trong đại viện đều biết, người nhà mẹ đẻ của Vương Phượng Kiều đã chết sạch, lấy đâu ra thân thích ở nông thôn.
80% là đến chợ đen mua, mọi người đều biết rõ trong lòng nhưng không vạch trần bà ta.
Dù sao có lúc trong nhà bọn họ không có lương thực, cũng sẽ đến chợ đen dạo một vòng, bỏ tiền mua ít lương thực không cần phiếu giá hơi cao.
Vương Phượng Kiều tay chân lanh lẹ làm thịt con gà, vặt lông, lấy nội tạng, chặt gà, bận việc một lát hầm con gà kia xong cũng không nhàn rỗi.
Cầm lấy thịt nhờ chị em tốt mua cho, hoảng hốt sốt ruột làm thịt kho tàu con nhóc chết tiệt kia muốn ăn.
“Vương Phượng Kiều, bà vừa nấu thịt gà lại nấu thịt heo, nhà cô có việc gì sao?” Ngửi được mùi thơm trong nồi, Cao Thái Hà không nhịn được nói.
Người so với người quả thực tức chết mà, bà ta làm như vậy những người khác sống kiểu gì đây.
Người khác cũng dừng việc trong tay, nghiêng đầu ngửi mùi thịt thơm, giống như làm như vậy thì có thể ăn vào bụng mình.
“Lúc trước là tôi bị ma quỷ ám ảnh không đối xử tốt với con bé Hướng Noãn, bây giờ muốn đền bù một chút, nuôi con bé trắng trẻo mập mạp, không làm thất vọng Ngọc Lan chết sớm.”
Từ lần trước Lục Hướng Noãn ầm ĩ trong đại viện, hiện giờ ánh mắt mọi người trong đại viện nhìn bà ta đều không thích hợp, chuyện này khiến bà ta không chịu nổi.
Cho nên đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt thay đổi thanh danh của bà ta, nói tới chỗ cảm động còn không quên chảy mấy giọt nước mắt.
Đám Cao Thái Hà không nhìn nổi, chạy nhanh qua dỗ bà ta: “Biết sai rồi là được, sau này đối xử tốt với cô bé kia một chút, còn nhỏ tuổi đã mất mẹ vô cùng đáng thương.”
Vương Phượng Kiều gật đầu.
Cứ thế, ở trong tình huống Lục Hướng Noãn không biết, Vương Phượng Kiều dựa vào con gà cộng thêm hai lạng rưỡi thịt heo, thành công xoay chuyển thanh danh không tốt của bà ta trong đại viện.
Không cần Lục Quốc Khánh tới gọi cô, Lục Hướng Noãn ngửi được mùi thơm lập tức đi ra.
Tuy trong không gian của cô có rất nhiều đồ ăn, không thiếu mấy món này.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn không muốn tiện nghi đám người này, cho nên vừa tới bàn cơm cũng mặc kệ đã đủ người chưa, cô xới cơm ngồi cạnh bàn ăn ăn một mình.
Ở trong cái nhà này, bọn họ đều không biết xấu hổ, cô càng không quan tâm mặt mũi.
Lục Hướng Noãn gắp một cái đùi gà cho vào trong bát, thì nghe thấy tiếng gào phẫn nộ.