[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 106 - Chương 106: Kiểm Tra Cuối Kì. (2)

Chương 106: Kiểm tra cuối kì. (2) Chương 106: Kiểm tra cuối kì. (2)Chương 106: Kiểm tra cuối kì. (2)

Trong lúc Ô Đào còn đang suy nghĩ vẩn vơ Diệp Uẩn Niên lại nói tiếp: "Đúng rồi, mấy ngày nữa em có muốn đến nhà anh ăn cơm không, hôm đó nhà anh có mời một vài vị khách nước ngoài."

Ô Đào ngạc nhiên: "Khách nước ngoài sao anh?”

Diệp Uẩn Năm nói tiếp: "Đúng vậy, một phái đoàn dự tham luận toán học ở nước ngoài sẽ đến. Trong đó có hai nhà toán học lớn nữa, ông nội anh sẽ gặp gỡ họ, khả năng sẽ đến nhà anh dùng bữa."

Ô Đào bị sốc đến mức không biết phải nói gì.

Nghe Diệp Uẩn Niên nói, gì mà người nước ngoài, gì mà đoàn đến tham luận toán học, gì mà hai vị giáo sư toán nổi tiếng, đối với bé những điều này đều quá sức tưởng tượng.

Bé chợt nghĩ đến những người như vậy thường được chiếu trên các phóng sự ở TV Khi đó, bé đã nghĩ, mình sẽ không bao giờ được như họ, cũng không bao giờ được tiếp xúc với những người như vậy.

Bé lại một lần nữa nhận ra khoảng cách giữa mình và Diệp Uẩn Niên. Đó là khoảng cách giữa một vị hoàng tử sống trong lâu đài và một ngọn cỏ vô danh bên đường mà thôi, quá mức xa vời.

Diệp Uẩn Niên thấy Ô Đào ngẩn người, gọi bé: "Ô Đào, em sao vậy?"

Ô Đào cũng nhìn Diệp Uẩn Niên, hỏi anh: "Anh Uẩn Niên, sau này anh muốn học gì vậy?"

Diệp Uẩn Niên trả lời bé: "Anh muốn học và nghiên cứu về toán học, còn em thì sao?"

Ô Đào ngẩn ra, bé muốn kiếm thật nhiều tiền để cho mẹ và anh trai sống một cuộc sống tốt đẹp, nhưng bé cảm thấy ước muốn này của mình không đáng để nhắc đến trước mặt Diệp Uẩn Niên.

Bé xấu hổ đến mức không muốn nói thêm.

Sau đó, bé liền nói bừa: "Em cũng chưa suy tính gì cho tương lai cả, cũng không biết sau này mình thế nào nữa."

Đây không phải là một lời nói dối. Bé cũng chưa biết rõ sau này mình sẽ làm gì. Bé vẫn đang cố gắng từng ngày, để cuộc sống sau này sẽ tốt hơn một chút.

Thấy bé không nói gì, Diệp Uẩn Niên cũng không hỏi nhiều về vấn đề này nữa, quay sang hỏi bé việc đến nhà Mạnh Sĩ Huyên chơi: "Nhà cậu ấy ở cao ốc An Môn sao?"

"Vâng", Ô Đào liền trả lời

Diệp Uẩn Niên lại hỏi tiếp: "Đến nhà cậu ấy chơi có vui không?”

Ô Đào suy nghĩ một chút: "Nhà cậu ấy lớn hơn nhà em một chút, nhưng ở trên tầng cao, không tiện đi lại lắm và nhỏ hơn nhà anh rất nhiều."

Vì vậy, Ô Đào nghĩ, mặc dù gia đình Mạnh Sĩ Huyên sống trong cao ốc An Môn, một tòa nhà rất hiện đại, nhưng vẫn không bằng nhà của Diệp Uẩn Niên, có sân vườn rộng rãi, thoáng đãng.

Diệp Uẩn Niên nghe vậy liền nói: "Thấy chưa, anh đã nói rồi, đến nhà anh chơi thì tốt hơn, nhà anh có cái gì cũng có, nhà rộng sân rộng!"

Ô Đào không đồng ý: "Không phải, anh là con trai, còn cậu ấy là con gái."

Diệp Uẩn Niên hỏi tiếp: "Con trai thì sao chứ, chẳng lẽ em không thích con trai à?"

Ô Đào nói: "Con gái tất nhiên phải chơi cùng con gái rồi."

"Vậy là em không thích chơi với anh sao?”, Diệp Uẩn Niên hỏi vặn lại bé. Ô Đào quay sang nói với anh : "Tất nhiên em cũng thích chơi với anh rồi, nhưng có một số việc chỉ con gái mới biết, con trai các anh không hiểu được. Mà Mạnh Sĩ Huyên cũng là con gái, anh với cậu ấy đâu giống nhau."

Diệp Uẩn Niên vẫn cố chấp nói: "Có gì anh không biết chứ ?"

Ô Đào đột nhiên cảm thấy bưồn cười, Diệp Uẩn Niên là con trai, mà giờ phút này đang ganh tị với một đứa con gái.

Bé đành phải nói: "Em đến nhà Mạnh Sĩ Huyên chơi búp bê cùng cậu ấy, nhà cậu ấy có búp bê Tây Dương."

Diệp Uẩn Niên: "Em đang nói về loại búp bê nào vậy?"

Ô Đào đáp: "Đó là loại búp bê có mái tóc vàng, xoăn, mắt sẽ tự động nhắm lại sau khi nằm xuống, lông mi cũng rất dài, mặc quần áo cũng rất ưa nhìn, khác với quần áo của chúng ta”

Diệp Uẩn Niên nghe bé nói vậy, quyết định: "Vậy anh cũng sẽ mua một con búp bê Tây Dương."

Ô Đào tròn mắt: "Em chưa từng thấy người con trai nào chơi búp bê cải"

Diệp Uẩn Niên cau mày: "Thật sao?" Ô Đào càng nghĩ càng thấy buồn cười, bé luôn cảm thấy Diệp Uẩn Niên có thể biết hết mọi chuyện, nhưng không ngờ anh lại hỏi một chuyện như vậy!

Sau đó, bé lại nói: "Tất nhiên, con trai và con gái khác nhau. Em là con gái, còn anh là con trai, con gái thì thích chơi với búp bê. Anh là con trai nên không nên chơi búp bê, người khác nhìn thấy sẽ cười anh đấy!"

Diệp Uẩn Niên nghe xong có chút buồn chán.

Nhìn thấy anh như vậy, Ô Đào cảm thấy có chút áy náy, đúng lúc này nhìn thấy một con chim bồ câu đứng bên cạnh anh bỗng bay trên bầu trời xanh và kêu một tiếng dài.

Bé liền kéo tay anh và nói: "Anh Uẩn Niên, có đàn bồ câu ở đằng kia, anh có thể dẫn em đi xem chim bồ câu được không?"

Diệp Uẩn Niên nắm lấy tay bé, đáp: "Được."

火火火火火火火火火火火火火火火大
Bình Luận (0)
Comment