Chuong 123: Moi khach (4)
Chuong 123: Moi khach (4)Chuong 123: Moi khach (4)
Ô Đào: "Anh ấy không phải là mặt trắng nhỏ, anh ấy tên là Diệp Uẩn Niên."
Lạc Tái Lâu tặc tặc lưỡi nói: "Được được được, gọi là Diệp Uẩn Niên, nghe tên hay thật đấy, vừa nghe đã biết có văn hóa rồi."
Ô Đào: "Anh ấy quả là có văn hóa, biết mấy loại ngoại ngữ."
Lạc Tái Lâu: "Cậu ta học ở đâu"
Ô Đào: "Anh ấy học từ ông nội anh ấy, ông nội của anh ấy cực kỳ giỏi, cái gì cũng biết!"
Lạc Tái Lâu nhìn Ô Đào rất lâu, nhìn vẻ mặt đầy khao khát của bé, nói: "Biết mấy loại ngoại ngữ có gì đặc biệt hơn người chứ?”
Ô Đào không khỏi nói: "Đương nhiên là giỏi rồi, anh Uẩn Niên nói, học sở trường của phương Tây để đánh phương Tây, bây giờ khoa học công nghệ của các đế quốc phương tây cực kỳ tiên tiến hiện đại, chúng ta nên học tập bọn họ, có học tập mới có tiến bộ, mới có thể mở rộng tầm nhìn của mình."
Lạc Tái Lâu cau mày chế giễu: "Em đang đi học, là học những thứ này?"
Ô Đào: "Bây giờ em đang học tiểu học, chỉ mới học toán và biết chữ, nhưng đây là nền tảng của việc học, học tập nên học từ từ từng bước một, chỉ có học giỏi biết chữ biết làm toán, tương lai mới học được nhiều hơn, hiểu biết nhiều hơn."
Vừa nhắc tới việc học, bé đã nói không dừng.
Lạc Tái Lâu càng cau mày chặt hơn: “Cậu ta tốt đến vậy sao?"
Nghe thấy vậy, Ô Đào nghiêng đầu quan sát cậu ta: “Anh Tái Lâu, anh không thích anh Uẩn Niên đúng không?”
Trùng hợp là, anh Uẩn Niên cũng không thích cậu ta.
Lạc Tái Lâu giễu cợt nói: "Tại sao anh phải thích cậu ta! Cậu ta là cái thá gì, vừa nhìn đã biết là thiếu gia con nhà tư sản rồi!"
Ô Đào nghiêm mặt nói: "Anh Tái Lâu, anh không thể nói anh ấy như vậy được, nếu để người khác nghe thấy, là anh đang hại anh ấy đấy? Tại sao anh lại nói xấu anh ấy?"
Nghe bé nói vậy, sắc mặt của Lạc Tái Lâu cũng không được tốt cho lắm, kỳ thật cậu ta cũng biết mình sai.
Đây không phải là những lời có thể tùy tiện nói ra. Cậu ta "khụ " nói: "Sợ cái gì, có ai nghe thấy đâu, anh vừa nhìn đã thấy cậu ta giống mặt trắng nhỏ rồi, cậu ta biết làm gì chứ, có biết bắt cá không, có đi nhặt xỉ than khôn?"
Ô Đào thở dài như bà cụ non: "Anh Tái Lâu, tuy anh ấy không bắt cá không nhặt xỉ than, nhưng anh ay biết rất nhiều thứ, anh ấy biết nguyên lý ngăn kéo, hiệu ứng con bướm, số palindromic và số thập phân tuần hoàn. Nếu không có học vấn, sẽ không biết gì vê những thứ đó cả."
Lạc Tái Lâu khinh thường bĩu môi, lẩm bẩm nói: "Có cái rắm ấy."
Ô Đào mở to hai mắt, không dám tin là Lạc Tái Lâu nói ra những lời này: "Sức mạnh của tri thức là vô tận, nó rất hữu ích! Anh không biết đâu, ông nội của anh ấy nghiên cứu ra được toán học, hình như là mô hình toán học, chính là kiểu giúp cho chúng ta chế tạo ra bom nguyên tử ấy, sao nói có thể vô dụng được!"
Lạc Tái Lâu nhíu mày, không nói thêm gì nữa.
Ô Đào: "Dù sao kiến thức cũng hữu dụng, anh Uẩn Niên có học vấn, anh ấy giỏi hơn bất cứ ai khác!"
Lạc Tái Lâu đột nhiên nói: "Nhà cậu ta ở đâu?" Ô Đào nhìn cậu ta bằng ánh mắt đầy đề phòng: "Anh muốn làm gì?"
Lạc Tái Lâu khinh thường nói: "Em yên tâm, anh sẽ không đi đánh cậu ta đâu, anh chỉ đi hỏi chút thôi."
Ô Đào: "Nhà anh ấy sống ở con ngõ Thập Cẩm Hoa Viên."
Lạc Tái Lâu: "Chẳng trách, đó là nơi tốt, có cổng lớn đúng không? Ông bà nội ba mẹ đều có học vấn đúng không? Chắc trước giải phóng có rất nhiều nhà đúng không?"....
Ô Đào: "Ừ..."
Lạc Tái Lâu quay đầu bước đi: "Vậy lại chẳng vô dụng?"
Ô Đào kinh ngạc nhìn bóng lưng của cậu ta, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu, nhưng lại hơi không cam lòng, bé lớn tiếng nói: "Sao lại vô dụng? Kể từ bây giờ em sẽ bắt đầu cố gắng, tại sao lại vô dụng chứ!"
Lạc Tái Lâu dừng bước chân lại, sau đó lại tiếp tục đi về phía trước.
Ô Đào trầm mặc đứng yên ở đó, rất lâu sau mới cúi đầu đi ve nhà.
Có khoảng khắc, bé gần như đã nghĩ là đừng làm bạn với Lạc Tái Lâu nữa, anh ta không hiểu mình nói gì, cũng hay làm ngược lại minh.
Gặp phải người cứ hay làm ngược lại mình, bé có thể dễ chịu được sao?
*xxxkx*xx*xxk*xx*x%*
Bởi vì Lạc Tái Lâu, Ô Đào suy nghĩ rất nhiều.
Thậm chí, bé còn nhớ tới người mình sẽ gả trong bộ phim tài liệu kia.
Trong bộ phim tài liệu đó không nói rõ là bé gả cho ai, chỉ biết đối phương là côn đồ bất hảo, mẹ bé có chết cũng phản dối mối quan hệ này, nhưng bé vẫn sinh hai đứa con với người kia, kết quả người kia đánh nhau rồi qua đời sớm, một mình bé vất vả nuôi nấng các con khôn lớn.
Là tên côn đồ bất hảo nào, hiện tại bé đã quen chưa?
Lúc trước bé không suy nghĩ quá nhiều, chỉ nghĩ chuyện kết hôn sinh con rất xa xôi với mình, dù sao bé cũng chỉ là một đứa bé.
Nhưng bây giờ, bé không khỏi suy nghĩ nhiều.