Chương 124: Mưa đá lớn (1)
Chương 124: Mưa đá lớn (1)Chương 124: Mưa đá lớn (1)
Tuy nhiên, bé cố gắng loại bỏ những ý niệm này, dù sao hiện tại bé cũng đang rất nỗ lực, bé đã đi học rồi, tất cả đều sẽ khác.
Mình cũng không cần phải quan tâm đến lời của Lạc Tái Lâu, anh ta không biết chữ, anh ta không biết gì cả, đừng để bị anh ta làm ảnh hưởng!
Bé cố gắng quên đi Lạc Tái Lâu, chạy đến bên cửa sổ xem chậu cây nhỏ mình trồng, cây nhỏ đã mọc chồi non, tuy chỉ mới một cọng, nhưng cũng đủ khiến Ô Đào vui vẻ.
Bé lại đi xem hai con gà của mình, hai con gà của bé lại chăm chỉ đẻ trứng.
Điều này khiến cho tâm tình của bé dần tốt hơn, chờ đến khi cảm thấy mình không cần quan tâm gì cả, bé đặt Đại Hoàng và Đại Hồng vào trong giỏ trúc, cõng bọn nó đi qua nhà Diệp Uẩn Niên.
Lúc bé đến nhà Diệp Uẩn Niên, bà Kim đã dọn sẵn chuồng gà, Diệp Uẩn Niên đang cầm xẻng nhỏ đổ đất vào chuồng gà.
Vừa nhìn thấy Ô Đào, Diệp Uẩn Niên vui vẻ chạy đến nhìn con gà mái.
Gà mái nhà Ô Đào là gà mái hoa mơ, bộ lông nhìn rất đẹp, Diệp Uẩn Niên tò mò đánh giá hai con gà.
Bà Kim nhìn Đại Hoàng Đại Hồng, cười nói: "Hai con gà được nuôi tốt thật đấy, vừa nhìn đã biết là gà mắn đẻ rồi!"
Ô Đào để Đại Hoàng và Đại Hồng xuống, hiển nhiên là bọn nó hơi sợ người lạ, nhưng chẳng mấy chốc bọn nó đã bị vườn rau cạnh đó thu hút, dè dặt bước vào, bắt đầu đi vào trong bắt sâu ăn.
Bà Kim cười nói: "Nhìn kìa, bọn nó rất thích nơi này."
Ô Đào thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm: "Quá tốt rồi! Cháu còn sợ bọn nó không thích nghỉ được với nhà mới."
Kể từ khi chuyển nhà cho Đại Hoàng và Đại Hồng tới nhà Diệp Uẩn Niên, Ô Đào chạy đến nhà họ Diệp gia thường xuyên hơn, bà Kim nuôi hai con gà rất tốt, lúc nào Diệp Uẩn Niên rảnh rỗi cũng sẽ đi bắt sâu hái rau cho gà ăn. Trông hai con gà to rõ ràng to hơn so với lúc ở nhà Ô Đào, nghe nói cũng siêng đẻ trứng hơn.
Bà Kim giữ lại toàn bộ số trứng gà đẻ, để một phần nấu cho Diệp Uẩn Niên và Ô Đào ăn, còn lại để Ô Đào mang về nhà.
Bà ấy cười nói: "Có lẽ là dính hơi của cháu, cháu xem hai con gà này nè, bây giờ bọn nó năng đẻ trứng hơn trước, ngày nào hai con cũng thi nhau đẻ, vậy nên một ngày có thể nhặt được hai quả trứng gài"
Ô Đào nghe thấy vậy cũng rất vui: "Đại Hồng ngày nào cũng đẻ, nhưng còn Đại Hoàng phải hai ba ngày mới đẻ một quả, không ngờ chuyển tới đi xong, Đại Hoàng cũng năng đẻ trứng hơn, bà nuôi gà giỏi quá!"
Bà Kim bật cười ha hả nói: "Đúng, cả hai con đều năng đẻ trứng."
Bà Kim chuẩn bị cho Ô Đào một chiếc hộp gỗ, nửa tháng có thể tích cóp được mười lăm quả trứng gà, để bé mang về hết.
Ô Đào cảm thấy hơi nhiều, bé bảo bà Kim giữ lại mấy quả: "Bà để lại mấy quả cho anh Uẩn Niên bồi bổ đi al
Bà Kim nói: 'Không cần đâu, bà không thích ăn, Uẩn Niên cũng chỉ ăn với cháu thôi, chứ nó không thích ăn trứng lắm."
Ô Đào từ chối, nhưng bà Kim cứ nhất quyết bảo bé mang về, bé đành phải bê trứng về.
Ô Đào mang trứng trở về, hầu như bé đều mang đi bán, rồi về giao tiền cho Ninh Diệu Hương. Ninh Diệu Hương cảm khái nói: "Người nhà của bạn con tốt thật đấy, bọn họ nuôi gà giúp chúng ta, còn chia trứng cho chúng ta nữa.”
Ô Đào gật đầu: "Ừ."
Kỳ thực Ô Đào biết, mình nhặt được món hời của bà Kim và Diệp Uẩn Niên. Ninh Diệu Hương nói: "Vậy để hôm nào mẹ nướng bánh rồi con mang cho người ta nếm tử, cũng không thể cứ lấy không của người ta mãi được."
Ô Đào toét miệng cười nói: 'Được ạt"
Bé thật sự rất khó lấy được thứ gì đáp lễ lại cho bà Kim và Diệp Uẩn Niên, cũng không dám nói với mẹ mình, bây giờ nghe mẹ chủ động nói ra, bé thật sự rất vui.
Kỳ thực lúc mang bánh nướng mẹ làm tới, bé có hơi thấp thỏm, dù sao bà Kim cũng là người hiểu biết rộng, có gì chưa từng ăn qua chứ, người ta lạ gì món này?
Ai ngờ bà Kim lại rất thích món này, luôn miệng khen ngon, thậm chí Diệp Uẩn Niên cũng ăn nửa chiếc bánh que, đặc biệt hỏi: "Món này làm thế nào, anh cũng muốn bà Kim làm cho anh ăn."
Ô Đào thật sự rất thích nghe những lời này.
Xem ra mẹ mình nấu ăn rất giỏi
*xxkxxkx*xx*xx*k*** Cuộc sống cứ vậy trôi qua như dòng nước chảy, đi học, học bài, chạy qua xem Đại Hồng và Đại Hoàng đã trở thành điều hạnh phúc nhất trong năm nay của bé.
Vì vậy trong suốt mùa hè năm nay, ký ức của Ô Đào như tràn ngập hương vị thơm ngon của trứng xào.
Trứng xào vàng óng ánh, non mầm, mềm đến mức mang theo hương ngọt ngào, là một trong những ký ức đẹp nhất của Ô Đào.
Học kỳ này, việc học của bé tiến bộ rất nhanh, toán học cũng càng ngày càng tốt. Nhờ Diệp Uẩn Niên dạy kèm cho bé, trình độ toán học của bé đã vượt qua trình độ lớp ba, ngữ văn cũng từ mới đầu không biết đọc, giờ đã có thể đọc lưu loát một bài văn.