[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 132 - Chuong 132: Sau Tham Hoa (4)

Chuong 132: Sau tham hoa (4) Chuong 132: Sau tham hoa (4)Chuong 132: Sau tham hoa (4)

Nhưng cũng không có cách nào cả, gặp phải chuyện này, nhà nào cũng phải cử ra một người, tốt hơn hết là nam, chứ nếu để phụ nữ xen lẫn giữa đám đàn ông, sẽ gây ra điều tiếng không hay. Mà cậu ấy lại là người duy nhất trong nhà có thể đi ra.

Ngâm chân xong, Thanh Đồng mới hơi hồi phục lại tỉnh thần: "Hom nay nguy hiểm thật đấy, cũng may là không xảy ra chuyện lớn nào, cả gia đình đều bình an."

Ninh Diệu Hương im lặng ngồi ở cạnh đó từ nãy đến giờ, giờ đột nhiên nói: "Ô Đào, sau này con không được phép nói những chuyện như thế này với ai đâu đấy, biết không?"

Nghe giọng nói của mẹ cực kỳ nghiêm nghị, dọa Ô Đào sợ hết hồn, bé ngây người trong chốc lát mới nói: "Mẹ, con biết rồi..."

Ninh Diệu Hương: "Sau này con phải cẩn thận, đừng có đi rêu rao bậy bạ khắp nơi!"

Ô Đào không dám nói thêm gì nữa, luôn miệng nói vâng.

Ninh Diệu Hương nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Bác con còn giáo huan chúng ta, đúng là đáng đời!" Ô Đào nhỏ giọng nói: "Lại chẳng phải!"

Ninh Diệu Hương: "Ngày mai mẹ sẽ nấu hai quả trứng gà, qua xem bà ta thế nào."

Ô Đào liếc nhìn mẹ, bé biết, kỳ thực mẹ đang vui sướng khi người khác gặp họa, nói là đi xem thế nào, thực ra là đi xem trò hay, xem dáng vẻ hoảng sợ của bác.

Bé mím môi, không nhịn được muốn cười.

Đêm hôm đó, mọi người đều ngủ không quá yên ổn, nhưng cũng may.

Ngày hôm sau, trời quang mây tạnh, trận mưa đá ngày hôm qua đã bị cuốn trôi, một ít băng còn sót lại cũng đã tan hết. Thời tiết như trở lại tiết trời mùa hè, chỉ là lớp vải dầu che bên ngoài căn nhà mái ngói thấp le te đã bị dập thủng lỗ chỗ, cây cối trước nhà đều trơ trụi cành, tất cả đều như nhắc nhở mọi người về chuyện diễn ra ngày hôm qua.

Tất cả mọi người trong viện cùng nhau quét dọn đống tàn tích trong sân, phát hiện ra có rất nhiều chim sẻ bị đá nện chết, bọn trẻ rủ nhau ra nhặt. Ô Đào cũng nhặt, bé nhặt được bảy tám con, cùng ngày hôm đó, Ninh Diệu Hương làm món chim sẻ chiên.

Mẹ Huân Tử tới, còn mang theo một túi đồ, có hai cân bánh quẩy chiên, ba cân mì sợi, còn có sữa mạch nha gì đó, bà ấy đưa hết cho Ninh Diệu Hương.

Đến bây giờ, sắc mặt của bà ấy vẫn không được tốt lắm, vừa nghĩ đã thấy sợ.

Ninh Diệu Hương không nhận, nhưng bà ấy vẫn cố nhét vào tay Ninh Diệu Hương.

Bà ấy thở dài nói: "Thật ra lúc ấy tôi đã biết là Ô Đào đâm thủng lốp xe của tôi rồi, lúc đó tôi đã rất tức giận, nghĩ đứa bé này bị làm sao vậy, còn nói mấy câu nặng lời. Mong gia đình đừng chấp nhặt với tôi, đều tại tôi không biết Ô Đào muốn tốt cho tôi nên mới làm vậy."

Ninh Diệu Hương: "Trẻ con không hiểu chuyện, cũng chỉ trùng hợp thôi."

Mẹ Huân Tử thở dài nói: "Diệu Hương, cô không biết đâu, đơn vị chúng tôi có một đồng nghiệp bị đá nen chết, mấy hôm trước tôi vẫn còn cùng đi làm nói chuyện với cô ấy, vậy mà giờ cô ấy bị đá nện chết rồi. Đang giữa hè mà bị đá nen chết là thế nào chứ, giờ tôi chỉ nghĩ thôi đã thấy lạnh cả sống lưng rồi."

Ninh Diệu Hương nghe thấy vậy cũng không biết nên nói gì.

Có người bị đá nện chết, vừa nghĩ đến thôi đã thấy sợ rồi!

Cuối cùng, Ninh Diệu Hương nhận hết mấy thứ mẹ Huân Tử mang qua. Bà ấy cầm túi mì sợi trong đó, đi qua thăm Giang Hiểu Nguyệt.

Lần này Giang Hiểu Nguyệt cũng bị dọa sợ, vừa được đưa trở về đã phát sốt nói mê sảng. Nhìn thấy Ninh Diệu Hương tới, bà ta lã chã rơi nước mắt, nói ngày hôm qua mình đúng là ngu xuẩn, sao không chịu ở nhà, suýt nữa đã mất mạng rồi, đúng là chỉ hận không thể tự tát mình.

Bà ta còn bảo Ô Đào nói đúng, nói sau này sẽ nghe theo Ô Đào, còn nói lúc Ô Đào mới sinh ra, bà ta từng đi xem bói, thầy bói nói Ô Đào có số tam kỳ gia(*).

(*) Tam kỳ gia: là lá số tử vi rất đẹp. Thời xưa xem trọng sỹ hoạn, coi thường nông thương, cho nên "Tam kỳ gia hội cách" đều vì lý do có thể ra làm quan mà được vinh hoa phú quý. Còn trong xã hội hiện đại, thì "Tam kỳ gia hội cách" cũng có thể là đầu não tập đoàn tài chính, không nhất định phải làm quan.

Điều này dọa cho Ninh Diệu Hương nhảy dựng lên: "Người có lá số tam kỳ gia là Tịch Mai cơ mà, không liên quan gì tới Ô Đào cả, Tịch Mai tốt số, Ô Đào không được."

Nhưng Giang Hiểu Nguyệt lại nghiêm túc nói: "Không phải đâu, Ô Đào mới tốt số, có mệnh hưởng phúc, chị không nhớ lầm đâu Hơn nữa, mợ cứ xem chuyện lần này đi, nếu chịu nghe theo lời của Ô Đào, chị đã không gặp phải chuyện này rồi."

Ninh Diệu Hương: "Chị ơi, đây chỉ là trùng hợp thôi, là trùng hợp thôi! Ô Đào biết cái gì chứ!"

Giang Hiểu Nguyệt nói: "Là trùng hợp, nhưng cũng chính vì là trùng hợp, nên mới nói ông trời cũng phù hộ cho Ô Đào, lời Ô Đào tùy tiện nói ra cũng thành sự thật!"
Bình Luận (0)
Comment