[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 140 - Chương 140: Màn Thầu Vừa To Vừa Trắng Kẹp Thịt Chân Giò (3)

Chương 140: Màn thầu vừa to vừa trắng kẹp thịt chân giò (3) Chương 140: Màn thầu vừa to vừa trắng kẹp thịt chân giò (3)Chương 140: Màn thầu vừa to vừa trắng kẹp thịt chân giò (3)

Có lúc Mạnh Sĩ Huyên nghe mãi mà không hiểu, đã có chút suy sụp: "Hay là cậu đừng dạy mình nữa, mình thật sự học không nổi, lãng phí thời gian của cậu."

Ô Đào: "Cậu đã biết làm những đề lúc trước rồi, vì cái này phải thêm số nên thật sự khó. Cậu xem nhiều một chút, từ từ sẽ biết thôi. Mình không cảm thấy lãng phí thời gian chút nào, cậu xem mình dạy cậu mấy lượt, cảm giác chính mình hiểu biết về kiến thức này ngày càng vững vàng."

Thật ra, câu này của Ô Đào không hề giả dối, có một vài quá trình tính toán, ban đầu có lẽ Ô Đào cũng hơi mắc. Nhưng vì đề giảng cho Mạnh Sĩ Huyên hiểu rõ và triệt để, nên bản thân cô bé cũng không ngừng mày mò, bây giờ đã hoàn toàn hiểu rõ.

Thậm chí, cô bé còn vận dụng những kiến thức của bài sau trong sách, nắm rõ phép chia.

Mạnh Sĩ Huyên ue oải: "Vậy mình thử học tiếp xem nào."

Ô Đào nhìn Mạnh Sĩ Huyên như vậy có hơi đau lòng, không nhịn được vuốt ve gương mặt của cô bé: "Cậu cố gắng động não nhiều một chút, luyện tập nhiều hơn là được rồi."

Mạnh Sĩ Huyên lập tức bắt chước heo khit mũi hừ hu mấy tiếng.

Ô Đào không hề tốn công vô ích, trong lần kiểm tra hai tuần sau, Mạnh Sĩ Huyên thi được ba điểm. Tuy rằng cũng không cao lắm, nhưng ít ra không phải hai điểm giống như lần trước. Ba điểm này đã cổ vũ Mạnh Sĩ Huyên, khiến cô bé không còn suy sụp như trước đó, lấy lại tinh thần định học hành chăm chỉ cùng với Ô Đào.

"Mình không yêu cầu thi được năm điểm giống như cậu, mình cố gắng thi lấy bốn điểm là đã thỏa mãn rồi."

Ô Đào thấy Mạnh Sĩ Huyên thi được ba điểm, quả thực còn vui vẻ hơn cả chính mình thi được năm điểm.

Mạnh Sĩ Huyên đối xử không tồi với mình, mẹ bạn ấy cũng rất tốt với cô bé. Đây là cô bạn thân nhất của mình, cô bé chỉ ước gì có thể kéo bạn cùng nhau tiến bộ. Bây giờ, thấy Mạnh Sĩ Huyên đã có động lực học tập, Ô Đào cũng hoàn toàn yên tâm.

Kế tiếp thì dễ làm rồi, Mạnh Sĩ Huyên nghe Ô Đào giảng đề cũng có thể nghe hiểu, thỉnh thoảng có một số chỗ không biết cô bé còn sẽ chủ động hỏi.

Thật ra, Ô Đào học còn tốt hơn so với cô bé, nhưng không tốt đến mức thật sự có thể làm thầy bạn mình. Hai người gặp phải đề nào không hiểu sẽ cùng nhờ thầy giáo chỉ bảo. Cứ qua lại như vậy, dĩ nhiên sẽ học hành tiến bộ.

Kỳ kiểm tra một tuần lại trôi qua, Mạnh Sĩ Huyên lại thật sự thi được bốn điểm, chuyện này thật khó lường.

Mẹ Mạnh Sĩ Huyên xem thành tích của con gái vô cùng hài lòng. Lại thấy con mình đã không còn sợ hãi với học tập, càng thêm thở phào nhẹ nhõm.

Vừa hay sắp đến Quốc khánh, mẹ Mạnh Sĩ Huyên bèn cho Ô Đào cùng Mạnh Sĩ Huyên mỗi người năm đồng tiền: "Dạo này ba mẹ đều bận, không có thời gian chăm lo tới các con, cầm đi mua chút đồ ăn ngon nhé!"

Mạnh Sĩ Huyên vội vàng nhận lấy, Ô Đào không muốn lấy nhưng mẹ Mạnh Sĩ Huyên lại cứng rắn đưa cho cô bé: "Ô Đào, bây giờ dì coi cháu như con gái nuôi. Lễ Quốc khánh, trẻ em đều có tiền tiêu vặt. Dì cho Sĩ Huyên nên cũng không thể thiếu phần của cháu được. Cháu đừng khách sáo với dì, bằng không dì sẽ giận đấy!"

Bà ấy đã nói đến mức này, Ô Đào đành phải nhận lấy.

Mẹ Mạnh Sĩ Huyên: "Quốc khánh, dì và ba Sĩ Huyên đều bận không ở nhà, tự các cháu cứ tùy tiện chơi đùa nhé."

Mạnh Sĩ Huyên vừa nghe xong, mừng rỡ khôn xiết: "Vậy chúng mình đi xem đèn pha đi!"

Nhưng thật ra mẹ Mạnh Sĩ Huyên lười quản việc này, dù sao cho con mình tiên, lại có một bạn học đáng tin cậy chơi cùng, học hành cũng tấn tới. Dạo này, công việc của bà ấy rất bận, phải viết đủ loại báo cáo, nào rảnh để ý tới chuyện này, cũng đang định rời đi.

Bà ấy vừa mới ra cửa, đã trông thấy mẹ Vương Bồi Hâm lại đây.

Đều là người ở cùng một đại viện, con cái cũng học cùng nhau. Lúc trước thật ra đã gặp qua nên chào hỏi một tiếng. Mẹ Vương Bồi Hâm cười rất khách sáo, trò chuyện một lúc mới nói rõ mục đích mình đến đây.

Hóa ra lần này, Vương Bồi Hâm nhà bà ấy thi được một điểm, thật sự quá kém. Bà ấy nhất thời cũng không cách nào, nghe nói lân này Mạnh Sĩ Huyên thi được bốn điểm. Bà ấy cảm thấy không tồi bèn hỏi thăm, mới biết là Ô Đào dẫn dắt Mạnh Sĩ Huyên cùng nhau học tập. "Có thể để Bồi Hâm nhà chúng ta cũng tham gia được không, để ba đứa cùng nhau học hành?"

Mẹ Mạnh Sĩ Huyên nghe xong, lập tức nhìn về phía Ô Đào. Thật ra, con gái mình học tập tiến bộ ít nhiều cũng nhờ vào cô bé, nhưng bà ấy không tiện quyết định thay Ô Đào được.

Ô Đào nghe xong bèn nói: "Thật ra cháu không cảm thấy gì, Vương Bồi Hâm cũng là bạn cùng lớp với cháu. Vốn dĩ chúng cháu nên giúp đỡ lẫn nhau, chẳng qua nếu chúng cháu học cùng nhau, vậy phải học ở đâu ạ? Phải xem có tiện hay không?”
Bình Luận (0)
Comment