[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 158 - Chương 158: Người Bạn Tốt Nhất (3)

Chương 158: Người bạn tốt nhất (3) Chương 158: Người bạn tốt nhất (3)Chương 158: Người bạn tốt nhất (3)

Thấy cô cười, trong mắt Diệp Uẩn Niên cũng hiện lên ý cười, anh nghiêm túc nhìn cô, sau đó nói: "Đã nhiều năm như vậy, dường như em không thay đổi gì cả."

Ô Đào: "Em trưởng thành rồi, tất cả mọi người đều khen em xinh."

Diệp Uẩn Niên mím môi, im lặng nhìn cô.

Ô Đào: "Chẳng lẽ anh không thấy bây giờ em rất xinh à?"

Diệp Uẩn Niên nghiêm túc nói: "Nhưng anh cảm thấy em vẫn giống trước đây, vốn dĩ em đã rất xinh rồi mà."

Ô Đào nở nụ cười tươi, cô biết rõ lời Diệp Uẩn Niên nói là thật.

Có lẽ thế giới trong mắt anh vô cùng đơn thuần, thế giới đó không có mấy chất phụ gia của thế nhân, vì vậy anh cảm thấy cô không thay đổi, vẫn là dáng vẻ ban đầu.

Cô cảm thấy, như vậy là tốt nhất.

Anh đã trở về, vẫn là Diệp Uẩn Niên lúc trước, thời gian và khoảng cách cũng không thể khiến anh biến mất.

Sau đó, hai người kê vai nhau đi dọc con đường, trong nháy mắt, dường như đã bấm nút mở thời gian, chia xa nhiều năm như vậy, hai người có rất nhiều điêu muốn nói.

Ô Đào kể cho Diệp Uẩn Niên nghe mình đã trải qua những gì trong những năm này, cô đã tốt nghiệp cấp ba, bây giờ đang tìm một công việc, vừa làm việc vừa học tập.

Diệp Uẩn Niên: "Vất vả lắm đúng không?"

Thực ra sau khi gặp lại Diệp Uẩn Niên, mọi suy nghĩ của Ô Đào đều tập trung trên người anh nên đã quên đi sự mệt mỏi, cô nói: 'Hôm nay là ngày đầu tiên em đi làm, đúng là rất mệt, nhưng không sao, chỉ cần em kiên trì một chút là được rồi, làm công việc này, năm giờ sáng đi làm, hai giờ chiều tan làm, em cảm thấy như vậy rất tốt, làm vậy thì em vẫn còn nửa ngày để làm những việc khác nữa."

Diệp Uẩn Niên: "Gần đây em đang đọc sách gì?"

Ô Đào: "Có sách nào thì đọc sách đó."

Diệp Uẩn Niên: "Em muốn tìm hiểu kỹ lĩnh vực nào nhất?"

Ô Đào: "Em cũng không biết, nhưng có lẽ em khá thích môn Toán."

Diệp Uẩn Niên: "Ngoài môn Toán ra thì sao?" Ô Đào lắc đầu: "Em cũng không biết."

Thế giới của cô vẫn rất nhỏ bé, những gì cô tiếp xúc đều rất hạn hẹp.

Diệp Uẩn Niên: "Vậy em có thể đọc sách nói về các lĩnh vực khác nhau xem, như vậy có thể hiểu rõ tổng thể, sau đó em suy nghĩ kỹ một chút xem mình cảm thấy hứng thú với lĩnh vực nào."

Ô Đào nghe vậy thì nói: "Nếu em cảm thấy thích thì sao?”

Diệp Uẩn Niên: "Anh có thể sưu tầm tài liệu về lĩnh vực đó giúp em."

Anh dừng bước, nhìn cô nói: "Theo anh biết, có thể vào đại học đều là học sinh của trường công nông binh, thế nhưng mấy năm nay, có người có thể thông qua cách nhờ người khác giới thiệu để vào đại học đấy."

Ô Đào: "Anh nghĩ nhiều rồi, làm gì đến lượt em chứ."

Mấy năm trước là học sinh trường công nông binh, người đó phải học trường công nông binh hoặc đã nhập ngũ được ba năm, nhưng mấy năm này, tất cả mọi người đều về quê, vì thế, mọi người đều là công nông binh, phần lớn những người được giới thiệu vào đại học đều là con cái của các cán bộ hoặc là nhà có bối cảnh, dù sao thì cũng không đến lượt cô.

Diệp Uẩn Niên: "Đúng thế, không đến lượt em, nhưng em có muốn không, thực ra những người nhờ vào quan hệ để vào đại học đều không phải thiên tài gì cả, giáo dục cao đẳng, đại học của đất nước chúng ta không thể mong chờ đám người này truyền dạy."

Ô Đào nghe vậy thì cảm thấy bất ngờ.

Cô nghĩ, mình vẫn đánh giá thấp Diệp Uẩn Niên rồi, mặc dù trông anh không thay đổi gì, thế nhưng kinh nghiệm có nhiều hơn, chiều sâu suy nghĩ cũng thay đổi.

Ô Đào nhìn Diệp Uẩn Niên: "Sau đó thì sao?"

Diệp Uẩn Niên đứng thẳng, nhìn cô, chân thành nói: "Anh tin tưởng, tình trạng hiện tại sẽ không kéo dài, trạng thái này nhất định sẽ bị đánh vỡ, một khi trạng thái ổn định bị đánh vỡ cũng là lúc cơ hội của chúng ta đến."

Ô Đào giật mình, nghiêm túc suy ngẫm lời Diệp Uẩn Niên nói.

Anh cũng không biết năm sau sẽ tổ chức thi đại học lại, nhưng anh lại có thể dự đoán tương lai sẽ có thay đổi, cũng sẽ có cơ hội mới.

Hai người vừa đi vừa nói, chốc lát đã đến trước cửa nhà Diệp Uẩn Niên.

Ô Đào nhìn cánh cổng rộng rãi sáng sủa kia, trong lòng hơi hoảng hốt.

Bảy năm chưa từng tới đây, cánh cổng này đã trở nên loang lổ, thậm chí lối đi bên cạnh cũng mọc đầy cỏ xanh, nhưng Diệp Uẩn Niên đã trở về rồi.

Diệp Uẩn Niên cầm chìa khóa mở cửa, lúc đẩy cửa ra, cánh cửa phát ra tiếng kê nặng nề.

Diệp Uẩn Niên giải thích: "Anh trở về cùng ông nội, tiếp tục ở lại chỗ này, nhưng ba mẹ anh vẫn còn ở trong trường cán bộ Ngũ Thất, thời gian tới ông nội anh sẽ ở trong Học viện Khoa học Trung Quốc, buổi tối cũng ngủ lại đó, ông đang bận nghiên cứu một dự án, tạm thời trong nhà chỉ có mình anh.

Ô Đào đi vào nhà cùng Diệp Uẩn Niên, cô nhìn ra được, bên trong đã từng mọc cỏ dại khắp nơi, đám cỏ này đã được người ta cắt qua, bụi bẩn và đống giấy, gỗ mục nát được người ta chất gọn vào một góc.
Bình Luận (0)
Comment