[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 159 - Chương 159: Người Bạn Tốt Nhất (4)

Chương 159: Người bạn tốt nhất (4) Chương 159: Người bạn tốt nhất (4)Chương 159: Người bạn tốt nhất (4)

Trước cửa phòng phía Tây vẫn còn vài chỗ chưa kịp dọn dẹp.

Đây cũng được coi là công trình lớn rồi.

Diệp Uẩn Niên bất lực nói: "Anh định dọn dẹp xong nơi này mới mời em đến làm khách."

Ô Đào: "Sao trong nhà lại bừa bộn đến mức này?”

Diệp Uẩn Niên: "Không có cách nào, đã nhiều năm trôi qua, ngôi nhà này sắp thành nhà hoang rồi, có đứa trẻ trèo qua tường hái táo, lấy đồ đạc, sau này cổng cũng bị hỏng, có người qua đường cũng vào đây nghỉ ngơi."

Ô Đào: "Em dọn với anh nhé, nếu không một mình anh bận đến lúc nào chứ."

Diệp Uẩn Niên: "Không cần đâu, ngày mai ông nội anh sẽ cho người đến đây giúp, em vào nhà trước đi, anh đi lấy đồ cho em."

Ô Đào: "Được."

Hai người đi vào phòng, căn phòng vẫn là dáng vẻ năm đó, trên bốn bức tường có trang trí mấy món đồ được chạm khắc vô cùng tinh xảo, cổ xưa mà vắng lặng, có thể nhìn ra, trong phòng đã được người quét dọn, ngay cả bệ cửa sổ heo lánh cũng được lau chùi cẩn thận.

Diệp Uẩn Niên tìm chỗ để Ô Đào ngồi xuống trước, anh lấy một bình nước, lấy thêm một chiếc cốc, sau khi tráng ly bằng nước nóng anh mới rót nước đưa cho Ô Đào.

Ô Đào ngồi bên cạnh, yên lặng nhìn anh, cô có cảm giác, anh trưởng thành thật rồi.

Trước đây, anh không bao giờ làm những việc này, mọi chuyện đều có bà Kim chăm sóc anh, bây giờ anh đã làm những việc này vô cùng thành thạo.

Cô cứ nhìn chằm chằm Diệp Uẩn Niên đã trưởng thành, tưởng tượng ra mấy năm nay, làm sao anh có thể biến từ một cậu thiếu niên thành một người trưởng thành.

Diệp Uẩn Niên đưa nước cho Ô Đào: "Trong nhà không có nhiều đồ, không có nước gì, chỉ có nước sôi thôi."

Ô Đào: "Nước sôi uống rất ngon."

Diệp Uẩn Niên: "Em đợi một chút, anh đi lấy đồ cho em."

Nói xong, Diệp Uẩn Niên đi vào căn phòng bên cạnh, Ô Đào nghe thấy âm thanh kéo khóa của cặp da, ngay sau đó, anh đi ra, trong tay cầm một chiếc hộp nhỏ.

Chiếc hộp làm từ gỗ lim, được khắc hoa văn, nhìn rất cổ kính, cạnh hộp bị bào mòn sáng bóng, có thể thấy nó đã có từ rất lâu rồi.

Diệp Uẩn Niên đưa chiếc hộp cho Ô Đào: "Bà Kim để lại cho em."

Ô Đào nhận lấy, nhìn kỹ một chút, cô phát hiện phía trên có một ổ khóa chìm bằng kim loại, nhẹ nhàng ấn một cái, chiếc hộp lập tức mở ra.

Sau khi hộp mở, cô nhìn thấy một chiếc vòng tay xanh biếc ở bên trong, chiếc vòng đang tỏa ra ánh sáng lung linh.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Ô Đào hơi ngạc nhiên: "Chiếc vòng này rất quý đúng không?”

Diệp Uẩn Niên: "Anh cũng không biết, từ nhỏ bà Kim đã đeo nó, trước khi lâm chung, bà nói bà không có người thân, anh là con trai, bà không muốn để lại cho anh, chỉ muốn tặng em, coi như là kỷ vật."

Ô Đào: "Nhưng... em cũng không thể nhận món đồ đáng quý thế này được."

Sau khi bà Kim và Diệp Uẩn Niên rời đi, thỉnh thoảng cô cũng sẽ nhớ đến Diệp Uẩn Niên, nhớ đến bà Kim, thế nhưng Ô Đào nghĩ nỗi nhớ mà cô dành cho bà Kim không đáng nhận được món quà quý trọng như vậy. Diệp Uẩn Niên: "Chiếc vòng này rất quý à?"

Ô Đào: "... Em cũng không biết, sao em biết được mấy thứ này, chỉ là em cảm thấy nó rất quý thôi."

Diệp Uẩn Niên: "Nhưng bà Kim không còn người thân nào nữa, bà ấy chỉ muốn để chiếc vòng này lại cho em, đây là di nguyện của bà ấy."

Ô Đào: "Bà ấy không còn người thân nào ư?"

Diệp Uẩn Niên: "Trước đây bà ấy cũng có anh em, nhưng sau khi giải phóng thì họ đều qua đời hết rồi."

Ô Đào nghe thế, cô đành nhận lấy: "Vậy em cứ cầm lấy trước đã."

Dù sao đây cũng là đồ rất quý giá, cô cảm thấy nếu mình cứ nhận như thế thì không thích hợp lắm, cô luôn nghĩ sau này sẽ tìm cơ hội trả lại.

Nhưng Diệp Uẩn Niên lại không lo nghĩ nhiều như vậy: "Anh dẫn em đến phòng sách xem một chút nhé."

Ô Đào nghe thế lập tức nói: "Được!"

Ngay sau đó, Diệp Uẩn Niên dẫn cô đến phòng sách, lúc cửa phòng được mở ra, Ô Đào đột nhiên cảm thấy, dường như bản thân đã quay trở về lúc nhỏ, trở về thế giới của công chúa Bạch Tuyết.

Chỉ có điều, cô của ngày hôm nay đã cao hơn rồi, cũng trưởng thành rồi, còn có cả năng lực phân tích.

Cô của hiện tại đứng trước giá sách, đột nhiên đáy lòng dâng lên niêm vui sướng vô bờ, dường như đã phát hiện ra kho báu độc nhất vô nhị.

Diệp Uẩn Niên giới thiệu với cô: "Đây là sách liên quan đến toán học, bên này là sách hóa học, bên này là sách vật lý, nơi này còn có một số cuốn sách khoa học máy tính khác tiên tiến, còn bên này..."

Ô Đào mở một cuốn sách ra xem, phát hiện có cuốn sách viết bằng tiếng Anh, hơn nữa còn là phiên bản mới nhất, cô kinh ngạc hô lên: "Sách này ở đâu vậy ạ, em còn tưởng là bản trước đây đấy."

Diệp Uẩn Niên: "Ông nội anh mang về, yên tâm đi, không phải tài liệu bí mật gì đâu, em có thể xem được."

Nghe anh nói vậy, trong lòng cô cũng khẳng định chắc chắn hơn về suy đoán của mình.
Bình Luận (0)
Comment