[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 191 - Chuong 191: Tinh Than (2)

Chuong 191: Tinh than (2) Chuong 191: Tinh than (2)Chuong 191: Tinh than (2)

Cô đang suy nghĩ, ngang đầu lên thì thấy Vương Bồi Hâm đứng bên ngoài đại tạp viện của mình.

Lúc này, hâu hết mọi người đều đã đi làm, không có ai qua lại, Vương Bồi Hâm đứng đó một mình.

Cô có vẻ ngạc nhiên: "Sao cậu lại ở đây?"

Vương Bồi Hâm nhìn thấy cô, vội hỏi: "Bây giờ rốt cuộc Sĩ Huyên sao rồi?"

Ô Đào: "Cậu ấy khó chịu, tối hôm qua bị sốt. Nhưng sáng nay lúc mình ra ngoài thì cậu ấy đã hạ sốt, đang nằm nghỉ trong nhà mình."

Anh ấy chau mày: "Luc nãy mình mới thăm cậu ấy, nói vài câu thì cậu ấy kêu mình ra ngoài, không muốn ngó ngàng đến mình."

Anh ấy nói tới đây, chợt khựng lại: "Rốt cuộc là sao vậy Ô Đào? Cậu ấy có mâu thuẫn với gia đình ư?"

Ô Đào: "Cậu đã nghe nói gì rồi sao? Nhà nào trong đại tạp viện mấy cậu có động tĩnh thì chắc đều biết cả à?"

Vương Bồi Hâm: "Mình không biết. Dạo này mình bận chuyện nhập ngũ nên cũng không để ý cho lắm. Nhưng mình có nghe mẹ nói, chú định tái hôn?”

Ô Đào: "Đúng."

Anh ấy im lặng một lúc, siết chặt nắm tay: "Di mới mất chưa lâu, sao chú ay lại muốn tái hôn nhanh như vậy? Sĩ Huyên chắc chắn không cách nào chấp nhận."

Ô Đào: "Không chỉ có vậy, nhà họ có sổ tiết kiệm, bây giờ Sĩ Huyên cầm sổ tiết kiệm đó. Hôm nay chú tới, ý là muốn lấy sổ tiết kiệm đó, cậu ấy tỏ ra bướng bỉnh, đương nhiên không đưa. Chú cũng nói vài lời khó nghe, còn nghỉ ngờ nhà bọn mình giữ Sĩ Huyên là có mưu đồ khác, có ý tham tiền của cậu ấy."

Vương Bồi Hâm vừa nghe thì tức tối nói: "Sao chú ấy lại nói như thế? Bây giờ trong lòng Sĩ Huyên đang khó chịu, chú ấy vội kết hôn thì cũng thôi đi, còn muốn giành tiền của cậu ấy?"

Ô Đào mỉm cười, thờ ơ lên tiếng: "Hết cách rồi. Bên đó cũng không biết làm sao, giống như đầu thai vậy, nôn nóng muốn kết hôn, nhưng kết hôn không phải cần tiền ư? Phải đổi vật dụng trong nhà, phòng ốc cũng định quét vôi, còn phải mua vật dụng khác, tất cả đều phải dùng tiền. Bây giờ tài sản của dì nằm trong tay của Sĩ Huyên, đương nhiên chú ấy nóng lòng muốn cướp rồi." ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Vương Bồi Hâm chau mày: "Đúng là nhìn lâm mà, vậy mà chú lại như thế. Họ kết hôn thì Sĩ Huyên sẽ ở đâu, làm vậy là muốn đuổi cậu ấy ra ngoài ư?"

Ô Đào nhìn anh ấy: "Hôm nay cậu nói cái gì mà Sĩ Huyên lại không thèm ngó ngàng đến cậu thế?"

Nhắc đến chuyện này, ánh mắt của Vương Bồi Hâm trở nên ảm đạm: "Mình không biết, cậu ấy chính là không muốn đếm xỉa đến mình."

Ô Đào suy nghĩ: "Đại viện Địa An Môn là nơi đau lòng của cậu ấy. Bây giờ cậu ấy đã bị đuổi ra ngoài, ai mà hỏi chuyện này thì chắc chắn cậu ấy sẽ giận. Cậu ở bên đó, còn biết những chuyện trước đây, cậu ấy thấy cậu thì sẽ nhớ đến ba mình, đương nhiên cảm thấy khó chịu rồi."

Vương Bồi Hâm có vẻ luống cuống: "Vậy mình phải làm thế nào?"

Ô Đào: "Có thể làm gì, đương nhiên là giúp cậu ấy, để cậu ấy thấy đỡ hơn."

Anh ấy tỏ vẻ đau khổ: "Làm sao giúp đây? Chú muốn kết hôn, mình cũng đành bó tay."

Ô Đào oán trách: "Sao cậu lại ngốc như thế?"

Vương Bồi Hâm: "Vậy mình phải làm sao? Cậu có cách không?”

Ô Đào: "Bây giờ, Sĩ Huyên không còn mẹ, cũng mất luôn nhà, cái gì cũng chẳng có. Thứ mà cậu ấy có, chính là bảng danh hiệu liệt sĩ mà mẹ cậu ấy dùng mạng đổi lấy và một cuốn sổ tiết kiệm. Tuy tiền trong sổ tiết kiệm không đổi lại mẹ được, nhưng dù gì cũng là do mẹ cậu ấy để lại. Chung quy nó cũng có thể đối lấy cơm no áo ấm, có thể khiến cậu ấy không đến mức phải ăn đói mặc rách. Cho nên đây chính là thứ cuối cùng cậu ấy có thể dựa vào, chúng ta nhất định phải nghĩ cách giúp cậu ấy bảo vệ chỗ tiền này. Bên phía chú, có được nhà ở và đồ dùng trong nhà, chú ấy lại có tiền cưới vợ, chắc chắn còn số tiền khác. Kết quả bây giờ chú ấy cũng muốn lấy chỗ tiền này, lần này thất bại trở về tay không, nhất định sẽ nghĩ cách khác. Cậu nghĩ xem, chú ấy sẽ làm thế nào?”

Anh ấy nghe xong, cảm thấy có lý. Vương Bồi Hâm suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chú ay không thể tìm đơn vị giải quyết, chuyện này đồn ra ngoài thì cũng không vẻ vang gì, có thể tim cách riêng."

Ô Đào: "Đúng, có lẽ sẽ nghĩ cách giành lấy, có thể sẽ tìm nhà bọn mình gây chuyện, ép Sĩ Huyên phải về ở trong Địa An Môn. Như vậy thì dĩ nhiên chú ấy có cách chiếm được sổ tiết kiệm."

Vương Bồi Hâm: "Cậu nói rất đúng, cho nên phải nghĩ cách ngăn chú ấy lại. Từ nhỏ Sĩ Huyên đã giữ tiền rất kỹ, bây giờ xảy ra chuyện, có thế nào thì cậu ấy cũng không thể buông tay."

Ô Đào: "Bây giờ Sĩ Huyên không còn gì cả. Mẹ đã mất, ba muốn giành tiền với mình, lúc này chỉ có chúng ta giúp cậu ấy. Cho nên cậu phải nghĩ cách, có thể loan tin này ra ngoài, như vậy nếu có tin đồn trước, chú ấy có thể dè chừng, không dám ra tay nữa."
Bình Luận (0)
Comment