Chuong 245: Su nghiep hoc hanh (4)
Chuong 245: Su nghiep hoc hanh (4)Chuong 245: Su nghiep hoc hanh (4)
Có lẽ anh sẽ hỏi thăm, dù thời gian đã sớm làm phai nhạt tình yêu trước đây nhưng một khi sự cân bằng đã bị rạn nứt thì sẽ luôn không thể nào tiếp tục được.
Chỉ là cô không ngờ rằng sau khi chờ đợi mấy tháng, khi những giáo sư Thanh Hoa đi Mỹ kia đã mang thiết bị về, nhưng một chữ hồi âm của anh cũng không có.
Ô Đào nghĩ đến điều này, đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, lập tức không quan tâm tới nữa.
Một số những giáo sư trong khoa đã bôn ba đến tận bên kia thế giới, từ Boston đến Washington, nghe nói đã yêu cầu đại sứ quán Trung Quốc tại Hoa Kỳ hướng dẫn, sau đó họ đã mua thành công bảy máy tính PDP 11 từ DEC, nghe nói đây được cho là là máy tính tiên tiến nhất ở trong nước.
Khi tin tức truyền đến, khoa điều khiển tự động lập tức sôi nổi, mọi người đều mong mỏi.
Ô Đào cũng vui mừng.
Chế độ giáo dục của khoa điều khiển tự động là năm năm, hai năm đầu học kiến thức cơ bản, ba năm tiếp theo thực hành và nghiên cứu chuyên sâu, cô đã học hơn một năm nhưng chưa từng đụng đến máy tính, vậy thì còn học được máy gì nữa chứt
Đến cả hình dáng màn hình ra sao cô cũng không biết!
Bây giờ, cuối cùng cũng có rồi.
Mấy ngày nay, các bạn học trong khoa đều vô cùng háo hức, thậm chí khi xếp hàng ăn cơm ở căng tin vẫn mỉm cười, ai cũng sôi nổi bàn luận về chiếc máy tính DEC mua từ Mỹ.
Rất nhanh sau đó, các giáo sư cuối cùng cũng đến Bắc Kinh, vì vậy khoa lập tức tổ chức một cuộc họp, trong cuộc họp ngoài nhắc tới việc mua máy tính, họ còn đến tham quan phỏng vấn hơn mười trường đại học nổi tiếng của Mỹ, đồng thời liên hệ với các nhà khoa học Trung Quốc ở đó, thực hiện trao đổi kế hoạch giảng dạy, tham quan phòng thí nghiệm và mang về rất nhiều tài liệu.
Mọi người nghe xong đều vỗ tay, cảm thấy chuyên ngành bị phong tỏa trước đây bỗng nhiên được kết nối với thế giới.
Còn những chiếc máy tính đó sẽ được đưa tới vào tháng năm năm nay, lớp trưởng Hà Tích Thanh dẫn mọi người đến đó, thu dọn phòng thí nghiệm xong từ sớm để đợi máy tính quý giá được chuyển đến. Mọi người thậm chí còn chuẩn bị cả pháo và vải đỏ khiến cho khung cảnh trở nên vô cùng vui vẻ.
Trong lúc chờ máy tính đến, mọi người bắt đầu bàn tán về nước Mỹ, nói cả về máy vi tính, một số bạn học có nhắc đến: "Lần này, các giáo sư đến nước Mỹ, hình như đã tiếp thu được rất nhiều kiến thức, khi nào chúng ta cũng phải đi mới được."
Mọi người đều trông mong, nước Mỹ ấy mà, chỉ cần đến Mỹ một chuyện là bạn có thể mua bao nhiêu máy tính tiên tiến như vậy, trong khi Trung Quốc hiện tại không có gì cả, nghèo rớt mồng tơi.
Đang nói chuyện, Hà Tích Thanh ở bên cạnh đột nhiên nói một câu: "Bạn học Ô Đào, người yêu của cậu cũng ở bên Mỹ phải không?"
Ô Đào nghe Hà Tích Thanh hỏi vậy, có chút bất ngờ: "Nghe ai nói vậy?"
Hà Tích Thanh mỉm cười: "Đoán mò thôi, không phải cậu thường nhận được thư từ nước Mỹ sao?"
Hiện tại Ô Đào ở kí túc xá, tất cả thư trong lớp đều được các ủy viên sinh hoạt mang tới, sau đó phân phát cho mọi người, lớp trưởng Hà Tích Thanh cũng ở cùng ký túc với một ủy viên sinh hoạt, đương nhiên biết rõ chuyện này. Khi Hà Tích Thanh nói chuyện này, tất cả mọi người đều nhìn sang, Ô Đào lập
Tức cười nói: "Những câu như vậy không thể tùy tiện nói ra được đâu, đó là bạn thân cũ của tôi, quan hệ rất tốt, giờ tôi đang học tại một trường đại học ở Mỹ, thỉnh thoảng mới viết thư cho tôi thôi, nếu cậu nói đó là đối tượng của tôi, tôi sẽ không vui đâu đó, như vậy không phải là làm hỏng tên tuổi của tôi lỡ cả nhân duyên của tôi sao?"
Cô nói như vậy nên không còn ai đoán mò nữa, mọi người đều cười, một số còn hâm mộ hỏi Ô Đào về người bạn thân này.
Đang nói chuyện thì bên ngoài có tiếng ô tô vang lên, mọi người nhìn sang, đó là một chiếc xe tải đầu làm bằng sắt màu đỏ, vừa nhìn là biết máy tính tới rồi.
Tất cả mọi người đều chạy tới, lúc này giáo sư cũng đi theo, còn có một số công nhân đi cùng.
Các giáo sư chỉ huy công nhân mở khoang sau của xe, lập tức thấy một thùng giấy nhựa lớn trên xe, trên đó có chữ DEC lớn bằng tiếng Anh, cùng với hình ảnh đen trắng của máy tính, trong thời gian ngắn, hơi thở của đất nước bên kia bờ đại dương đã phả vào mặt, đây chính là hương vị của công nghệ! Một vị giáo sư tóc bạc phơ quý trọng những cỗ máy khó kiếm này hơn bất cứ ai, không ngừng dặn dò mọi người phải cẩn thận, còn hận không thể tự mình ôm chúng, cuối cùng tất cả các thùng lớn đều được chuyển về phòng thí nghiệm máy tính mới được xây dựng, đây chính là phòng thí nghiệm máy tính đầu tiên của cả nước.
Vị giáo sư cẩn thận mở chiếc hộp ra, thấy bên trong có một lớp bảo vệ bằng nhựa mềm màu trắng, cẩn thận bóc lớp vỏ đó ra để lộ ra một chiếc máy tính mới cứng.