Chương 249: Thổ lộ (3)
Chương 249: Thổ lộ (3)Chương 249: Thổ lộ (3)
Bạn cùng phòng của cô bạn ngạc nhiên nói: "Chưa đến đó sao? Cậu ấy cũng đi chưa lâu, mang theo một túi đồ và nói muốn đưa cho cậu.
Ô Đào đành chịu: "Chắc bỏ lỡ rồi, mình về †rường ngay đây."
Khoảng cách hai trường không quá xa nên dĩ nhiên qua lại thường xuyên thăm hỏi nhau.
Ô Đào lập tức chạy trở về, lật đật về trường sợ lại bỏ lỡ, may mà khi cô đến dưới ký túc xá đã trông thấy Mạnh Sĩ Huyên đang nhìn cây thường xuân.
Vừa nhìn thấy Ô Đào, cô ấy lập tức mừng rỡ: "Cậu về rồi à, mình đói sắp ngất đây."
Ô Đào: "Mình biết hôm nay cậu cũng nghỉ lễ nên tới trường tìm cậu."
Mạnh Sĩ Huyên: "Mình cũng tới đây tìm cậu. Mình muốn ăn cơm của trường cậu, đồ ăn của trường cậu ngon lắm."
Ô Đào cười: "Thế còn nghĩ gì nữa, đi thôi!"
Lúc này cả hai quay lại ký túc xá lấy vại tráng men. Mạnh Sĩ Huyên thường xuyên đến tìm cô nên cô đã chuẩn bị thêm một vại để hai người có thể ăn cùng.
Mạnh Sĩ Huyên cũng lôi cái bao lưới của mình, bên trong có một túi lớn là đồ ăn nhẹ và một ít kẹo sữa: "Cho cậu hết, chia cho mấy bạn ký túc xá của cậu nữa. Nếu ăn không hết thì mang về cho dì đi."
Ô Đào: "Cậu lấy đâu ra nhiều đồ ngon vậy?"
Mạnh Sĩ Huyên đắc ý cười: "Cậu đừng quan tâm, mình muốn thứ gì, còn thiếu cách sao? Mấy ngày trước đơn vị của mẹ mình còn thăm hỏi mình nữa đó!"
Ô Đào nghĩ thấy cũng phải, không hỏi nữa.
Trong tay Mạnh Sĩ Huyên có chút tiền, được Ô Đào khuyên, cô ấy lấy ba ngàn năm ngoái ra, mua một viện nhỏ, không quá tốt, nhưng rốt cuộc cũng là nhà riêng của mình.
Cô ấy cũng biết đối nhân xử lý, lãnh đạo ở đơn vị của mẹ cô ấy cũng rất tán thưởng cô ấy, vì cô ấy là con của liệt sĩ mà luôn săn sóc cô ấy.
Ở trường, cô ấy xinh đẹp, tham gia hội sinh viên, còn từng yêu hai người, dù sao cuộc sống đại học cũng sôi nổi hơn Ô Đào nhiều.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Hai người thu dọn đồ đạc, chạy tới nhà ăn. Thanh Hoa có mấy nhà ăn, nhưng dựa theo quy định, mọi người chỉ có thể đến nhà ăn được chỉ định để ăn cơm, phiếu phát cơm cũng chỉ định nhà ăn. Ô Đào được chỉ định đến nhà ăn số bốn. Lúc này có rất nhiều sinh học đã nghỉ học về quê, trong nhà ăn không có nhiều người, phần lớn đều là nam sinh.
Bên này có mấy món thịt nấu rất ngon, ví dụ như món sườn xào, cả Mạnh Sĩ Huyên cũng khen ngon.
Đang ăn, nghe bên kia có bạn gọi Ô Đào, cô ngẩng đầu lên, lại là Hà Tích Thanh.
Từ sau hôm nói những lời ấy với Ô Đào, Hà Tích Thanh vẫn đối xử với cô như bạn học bình thường, nhưng cũng có lẽ vì điêu này mà cô đã chú ý tới anh ấy hơn một chút. Cô có thể cảm nhận được rõ ràng, Hà Tích Thanh rất quan tâm đến mình, là loại không khiến người ta phản cảm, cũng không khiến những bạn khác để ý, không dấu vết, nhưng vẫn có.
Điều này khiến Ô Đào biết ơn và tán thưởng Hà Tích Thanh rất nhiều. Người như vậy, bất kể thế nào cũng đều ưu tú.
Nếu không phải vì hiện tại Ô Đào quả thực không có lòng nào yêu đương nữa, cô nhất định sẽ suy nghĩ đến Hà Tích Thanh.
Sau khi chào hỏi Ô Đào, Hà Tích Thanh cũng ngồi xuống ăn cơm cùng. 0 Đào giới thiệu Mạnh Sĩ Huyên với anh ấy.
Hà Tích thanh nhiệt tình nói: "Là nữ sinh xuất sắc của đại học Nhân Dân đúng không, tôi đã nghe nói từ lâu!"
Nghe vậy, Mạnh Sĩ Huyên cười nói: "Còn nghe nói từ lâu nữa, cậu từng nghe nói về tôi sao?"
Hà Tích Thanh nghiêm túc nói: "Tôi có một người bạn cùng đội lúc trước, học ở trường cậu. Tôi qua trường cậu chơi, thây giáo có nhắc đến cậu. Hơn nữa, lần trước cậu đến tìm bạn Ô Đào, tôi cũng thấy từ xa."
Mạnh Sĩ Huyễn: "Ra là vậy."
Sau đó, ba người cùng nhau ăn cơm. Lúc ăn, Hà Tích Thanh lại nhắc tới một chuyện.
Bây giờ các bạn trong lớp đều lấy được phiếu điểm, đương nhiên có người vui có người buồn. Tăng thêm nhiều chương trình học như vậy, thật sự có chút khó khăn, huống chỉ những tài liệu giảng dạy kia là tài liệu dịch, trong nước không có tài liệu liên quan, chỉ có thể gặm đống giáo trình ấy thôi. Có những người yếu tiếng Anh, quả thực không theo kịp chương trình.
Vì vậy, Hà Tích Thanh bàn với mọi người, kỳ nghỉ hè này, những bạn không định rời khỏi thủ đô có thể thành lập một nhóm hỗ trợ, mọi người có thể giúp đỡ lẫn nhau. Anh ấy đề nghị như vậy, cũng có khá nhiều bạn ủng hộ.
Có những người cách nhà quá xa, về nhà rất khó khăn, không biết tốn bao nhiêu chi phí mới về được, nên vào kỳ nghỉ hè, họ ở lại Bắc Kinh, không chừng còn có thể kiếm được việc làm thêm gì đó, dù sao cũng kiếm được chút tiền giúp gia đình. Đương nhiên, cũng có những bạn cách khá gần, hoặc nhà ở ngay tại Bắc Kinh, có thể về nhà trước rồi quay lại trường.