[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 250 - Chương 250: Thổ Lộ (4)

Chương 250: Thổ lộ (4) Chương 250: Thổ lộ (4)Chương 250: Thổ lộ (4)

Hà Tích Thanh nhìn Ô Đào, nói: "Bạn Giang Ô Đào, giờ đã có mười mấy bạn đồng ý việc này, tình nguyện tham gia rồi. Lân này cậu theo thây giáo dịch giáo trình, có lẽ rất quen thuộc với những giáo trình ấy, hơn nữa thành tích của cậu trong cuộc thi cũng rất tốt, nhà lại ở Bắc Kinh, cậu có thể tham gia nhóm hỗ trợ của chúng tôi không?”

Đương nhiên Ô Đào không từ chối: "Được thôi. Bạn Vương Vân Nhược ở cùng ký túc xá với tôi thi lần này không tốt, tôi đã nói chúng tôi có thể kèm một một, nếu như bạn khác cũng cần thì chúng tôi sẽ ủng hộ. Nghỉ hè tôi không làm gì cả, nhà cũng cách đây không xa, tôi nhất định có thể tham gia."

Hà Tích Thanh vui vẻ nói: "Mùa hè này tôi đã sắp xếp rất nhiều hoạt động, ngoài nhóm hỗ trợ học tập, tôi còn liên lạc với hoạt động làm sạch sông Thanh nữa."

Ô Đào: "Làm sạch sông Thanh á?"

Hà Tích Thanh nói: "Phải, là con sông ở phía Bắc trường chúng ta, giờ nó bị ô nhiễm rất nghiêm trọng. Tôi đã liên hệ với chỉ đội, chúng tôi giúp lao động, xử lý nước bẩn." Ô Đào có hứng thú. Phía Tây đại học Thanh Hoa là Viên Minh viên, mà cách không xa ở phía Bắc có một con sông, gọi là sông Thanh. Con sông đó vốn dĩ trong suốt thấy được đáy sống, nhưng những năm qua, vì nhà máy dệt ở thượng nguồn xả thải, con sông này đã không còn trong như trước kia nữa, đi qua luôn ngửi được mùi thối, đến mùa hè, bên trên còn nổi rất nhiều đồ bẩn.

Nếu như có thể dọn sạch được, đây cũng là một chuyện có ý nghĩa.

Cô lập tức nhìn Mạnh Sĩ Huyên: "Nghỉ hè cậu định làm gì?"

Mạnh Sĩ Huyên nhìn Hà Tích Thanh, cười nói: "Hoạt động này rất có ý nghĩa, Ô Đào, cậu tham gia đi. Nghỉ hè mình định cùng bạn đến nông thôn phỏng vấn thực tế, cũng không có thời gian chơi với cậu. Cậu cũng có thể tham gia một hoạt động nào đó, vừa lao động vừa học tập."

Ô Đào: "Được, cứ quyết định vậy đi."

Hà Tích Thanh thấy Ô Đào đồng ý thì cười lên: "Bắt đầu từ bây giờ, chúng ta chính là thành viên của nhóm học hè và nhóm làm sạch sông Thanh!"

Sau khi ăn xong, Ô Đào về kí túc xá thu dọn đồ đạc, cô muốn về nhà. Mạnh sĩ Huyên cũng định về cùng cô.

Từ khi thi vào đại học nội trú, một hai tuần cô sẽ về nhà một lần. Nhưng gần đây sắp thi cuối kỳ, học rất nhiều, đã ba tuần cô không về nhà.

Lúc dọn đồ, Ô Đào nhìn thấy Mạnh Sĩ Huyên mang tới chút đồ ăn: "Cái này không mang về, giữ lại chia cho mấy bạn khác đi."

Giờ trong nhà đã dư dả hơn nhiều, cô đi học lại có trợ cấp, tiết kiệm chút cũng đủ tiêu. Mẹ và anh trai cũng có lương, mà anh lại làm ở cục Thương mại số hai, tiền lương đã tăng lên, còn có được cơ hội đào tạo của đại học Truyền hình. Vậy nên, giờ Ô Đào không cần quá để ý những thứ này nữa.

Mạnh Sĩ Huyên: "Ừ, để lại cho bạn cậu đi, mình thấy các bạn của cậu đều xuất sắc cả, bình thường cậu thân chút, giúp người ta nhiều vào, sau này đều có ích cả."

Ô Đào: "Mình biết rồi."

Bây giờ Mạnh Sĩ Huyên rất biết đối nhân xử thế, thường xuyên dạy Ô Đào như vậy.

Ô Đào cũng biết cô ấy nói có lý, nên biết có mấy bạn kinh tế không tốt, cô luôn hào phóng với họ, họ có khó khăn gì khi học, cô có thể giúp sẽ cố gắng hết sức để giúp. Nói chuyện đó xong, Mạnh Sĩ Huyen lại nói: "Đúng rồi, anh chàng Hà Tích Thanh đó cũng không tệ. Tình hình nhà cậu ấy thế nào, cậu có biết không?"

Ô Đào: "Cũng biết đôi chút, ở Thạch gia trang, ba mẹ đều là công nhân, cậu ấy chuyển đến biên khu Thiểm Tây, thi đại học ở đó."

Mạnh Sĩ Huyên: "Được đấy chứ, rất ưu tú, có vẻ lớn hơn cậu mấy tuổi đúng không?"

Ô Đào: "Ba tuổi á, mình nhớ cậu ấy sinh năm 1957. hai mốt tuổi rồi."

Mạnh Sĩ Huyên: "Tốt quá, Ô Đào, mình thấy hình như cậu ấy có ý với cậu, cậu có thể cân nhắc."

Ô Đào nhớ tới lời Hà Tích Thanh từng nói: "Cậu cũng cảm thấy thế đúng không?"

Mạnh Sĩ Huyên: "Đúng vậy, mình nói cho cậu nhé. Giờ mình đã chia tay người thứ hai rồi, mình đã nhìn thấy đàn ông từ lâu, mắt mình chính là kính chiếu yêu, nhìn qua là biết. Cậu thấy cậu ấy vừa gặp đã khen mình, cậu cho rằng cậu ấy thực sự khen mình sao? Không phải đâu, cậu ấy chỉ muốn lấy lòng mình thôi! Cậu ấy lấy lòng mình, thật ra là vì để mình khen cậu ấy trước mặt cậu."

Ô Đào nhướng mày: "Thế nên cậu nói tốt cho cậu ấy đấy hả?"

Mạnh Sĩ Huyên sửng sốt, rồi cười ha ha: "Đúng đúng đúng, mình nói tốt cho cậu ấy. Cậu ấy không tệ, mình cảm thấy sau này cậu ấy nhất định sẽ có tiên đồ. Quan trọng là cậu ấy có ý với cậu, cậu hoàn toàn có thể cân nhắc."

Ô Đào: "Để mình nghĩ lại xem."

Mạnh Sĩ Huyên: "Cậu nghĩ đi, cậu phải biết rằng, cậu đã mười tám rồi, đã trưởng thành rồi. Giờ cậu vẫn còn học đại học, mọi người trong trường khá đơn thuần, đến khi cậu đi làm, hoàn cảnh sẽ không còn đơn thuần như bây giờ nữa. Hơn nữa, đàn ông lớn tuổi rồi, đều phải nhanh chóng kết hôn, đâu có ai có thời gian yêu từ từ với cậu chứ. Nếu gặp được người tốt thì hãy nắm lấy cơ hội. Trước mắt, anh chàng này rất tốt."

Ô Đào: "Trước mắt rất tốt á? Vậy sau này thì sao?"
Bình Luận (0)
Comment