[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 253 - Chương 253: Bóng Dáng Của Anh Ay (2)

Chương 253: Bóng dáng của anh ay (2) Chương 253: Bóng dáng của anh ay (2)Chương 253: Bóng dáng của anh ay (2)

Thật ra trước đó mọi người đều đoán mà lại ngại nói ra, nhưng hôm nay hình như bầu không khí hơi khác, vì thế không nhịn được mà hỏi.

Ô Đào suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cậu ấy đúng là có tỏ ý này, hôm nay mình suy nghĩ và định thử với cậu ấy một lần xem."

Cô nói như vây, các bạn cùng phòng vừa ngạc nhiên vừa ngưỡng mộ, bàn luận rôm rả về chuyện này.

"Thật ra lớp chúng ta có hai bạn nam đều có ý với cậu, nhưng nhìn cái dáng vẻ Ni cô và tấm lòng trong sáng không màng dục vọc của cậu nên không dám nói gì. Vẫn là lớp trưởng gan dạ, thành công tấn công trái tim của cậu."

"Còn có hai bạn nam?”

"Đúng vậy, cậu không biết sao? Là Vương Thành và Trâu Tấn Khải, hai cậu ấy đều âm thầm để ý đến cậu. Cậu không nhận ra sao?"

Cô ấy nói ra lời này, mọi người đều bật cười: "Trừ việc học hành ra, trong mắt Ô Đào chỉ có bức thư gửi từ nước ngoài thần bí đó. Cậu ấy nào nhìn thấy mấy thứ khác nữa?" Ô Đào nhìn mọi người cười, cũng cười theo: "Sau này sẽ không có bức thư gửi từ nước ngoài nữa đâu, mình muốn thành tâm tiếp xúc nhiều hơn với Hà Tích Thanh."

Đây là tuyên ngôn của cô, cũng như là lòng quyết tâm của cô.

Ngày hôm sau mọi người đều dậy rất sớm, chuẩn bị đi đến sông Thanh để thoát nước. Thoát nước cần một số dụng cụ, đa số những dụng cụ này đều nghĩ cách mượn ở lớp. Có lưới bắt cá, có xẻng, bao tải lớn, ngoài những dụng cụ này ra còn chuẩn bị một vài mầm cây nhỏ và thùng nước.

Bọn họ không chỉ muốn vớt những thứ vẩn đục trong lòng nước, mà còn định trông cây hai bên sông Thanh, xanh hoá hai bên sông.

Mọi người xuất phát cùng nhau, vừa đi vừa hát hò. Có thể nói vô cùng náo nhiệt, mà bầu không khí này đều khiến cho mọi thứ xung quanh trở nên tươi đẹp hơn.

Ô Đào nhìn Hà Tích Thanh dẫn đầu đoàn người, càng ngày càng cảm thấy sự lựa chọn của mình là đúng.

Sông Thanh nằm phía Bắc đại học Thanh Hoa. Đi ra phía sau cổng phía Tây, có người tò mò lại nhìn đám người đeo huy hiệu trường. Ai ai cũng ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, nhìn vô cung kieu ngao va tu hao.

Cứ đi trên con đường tiến về phía Bắc như vậy, thoáng chốc đã đến sông Thanh.

Vừa mới đến gần đã có thể ngửi thấy mùi hôi thối, vài bạn nữ bịt chặt mũi. Ô Đào nhìn qua đó, trên mặt nước nổi vài thứ màu đen, lông tơ và lá khô dính chặt lấy nhau. Dưới nước miễn cưỡng có một vài con tôm con cá, nhưng nhìn chúng bơi lội không hề có tinh thần gì.

Bên kia bờ sông có vài đứa trẻ nghịch ngợm, cởi truồng định xuống dưới nước, còn có người đang muốn câu cá.

Mọi người nhìn tình hình này hơi kinh ngạc, hoá ra nhà máy xả chất thải ô nhiễm đã khiến cho dòng sông trở nên như vậy. Nghĩ như thế, mọi người đều cảm thấy dọn dẹp hồ đúng là một chuyện ý nghĩa.

Mọi người nhanh chóng dâng trào khí thế bắt tay vào làm. Bạn nam thì xắn ống quần xuống chân, dùng lưới vớt chất thải bẩn, các bạn nữ thì đi theo sau, lấy chất bẩn ra khỏi lưới rồi nhét vào trong bao tải to.

Làm việc như vậy cũng không tốt lắm, dù sao mùi hôi thối cộng với chất nhây nhớp nháp khiến người ta nhìn mà ghê sợ. Huống hồ trời còn rất nóng, mặt trời lên cao thiêu cháy mọi người rất khó chịu. Nhưng may ma trong lòng mọi người có sức mạnh, cảm thấy phải nâng cao tinh thần không sợ khổ, không sợ mệt.

Lúc đầu Ô Đào cũng vùi đầu vào làm, nhưng khi làm cô bỗng nhiên có cảm giác hình như có ai đó đang nhìn mình.

Cô nâng vợt lưới lên, đứng lên nhìn xung quanh. Tất cả bạn học đang tích cực làm việc, trên trán ai cũng toát đầy mồ hôi, căn bản không có ai nhìn mình.

Cô bèn tiếp tục cúi đầu xuống làm.

Cứ bận rộn như vậy cho đến trưa, mọi người chạy sang gốc cây bên cạnh nghỉ ngơi.

Cán bộ sinh hoạt Phùng Đào lấy tấm bạt nilon ra, trải xuống đất, mọi người lần lượt lấy đủ loai đồ ăn từ trong túi. Có bánh quy, có đồ ngọt và cũng có cả bánh vừng và bánh bao và cả dăm bông lấy trong nhà ăn trường vào buổi sáng. Mọi

Người cùng để xuống, vui vẻ ăn uống trò chuyện.

Sau khi Hà Tích Thanh bảo mọi người ngồi xuống, anh ấy ngồi xuống bên cạnh Ô Đào.

Bạn học ngồi bên cạnh Ô Đào thấy mình nên biết điều một chút, vì thế quan tâm nhường chỗ cho Hà Tích Thanh. Khi Hà Tích Thanh ngồi bên cạnh Ô Đào, cô cảm thấy ánh mắt đầy ẩn ý của các bạn học xung quanh. Cô nhìn Hà Tích Thanh, Hà Tĩnh Than cũng mỉm cười nhìn mình.

Cô cúi đầu cười: "Bạn Hà Tích Thanh, hôm nay cậu mệt lắm nhỉ?"

Hà Tích Thanh: "Cũng ổn, tôi từng được rèn luyện ở dưới quê nên chút chuyện này không là gì cả."

Các bạn học ở bên cạnh bắt đầu trêu đùa: "Hôm nay lớp trưởng của chúng ta mệt lắm đấy. Vừa mới sáng sớm đã chạy sang chỉ đội bên cạnh mượn dụng cụ, còn vừa đi trên đường vừa tiện ăn sáng."
Bình Luận (0)
Comment