Chuong 273: Co phan (3)
Chuong 273: Co phan (3)Chuong 273: Co phan (3)
Ô Đào tiếp tục đọc, Hà Tích Thanh còn nhắc đến một số đề tài mà gan đây anh ấy đang làm, cùng với cách nhìn của mình, cuối cùng còn đính kèm hai luận văn mà gần đây anh ấy mới đọc, mong có thể giúp được cô.
Ô Đào cẩn thận đọc luận văn, đều là thành quả nghiên cứu khoa học tương đối tiên tiến ở nước ngoài, cô bèn giữ lại, nghĩ rằng lát nữa để các đàn em sao chép một phần, có thể truyền nhau đọc.
Khi đang bận rộn vội vàng, Ô Đào nhớ tới vấn đề của Lạc Tái Lâu, dứt khoát tìm kiếm tài liệu nước ngoài, muốn tham khảo tình huống ở nước ngoài.
Ai biết cô đang xem bỗng nghe thấy đàn em nói bên ngoài có người đến tìm, cô lập tức nhìn sang, lại là Vương Bồi Hâm.
Đáy mắt Vương Bồi Hâm hiện ra vệt đỏ như máu, thở hồng hộc nhìn mình chằm chằm.
Ngược lại trông như có mối hận thù lớn lao.
Ô Đào kinh ngạc, đứng dậy dẫn anh ấy ra ngoài: "Sao vậy?"
Vương Bồi Hâm nghiến răng nghiến lợi: 'Ô Đào, từ nhỏ mình đã xem cậu là bạn, sao cậu có thể đối xử với mình như vậy!"
Vẻ mặt của Ô Đào lạnh nhạt: "Cau nói chuyện có thể đừng nói không đầu không đuôi như thế không."
Cô cũng không phải thần tiên.
Vương Bồi Hâm: "Cậu lại còn để mình theo đuổi Sĩ Huyên, mình không biết thì ra là vậy, nếu biết sớm thì mình cần gì chứ, anh em các cậu đối xử với mình như vậy sao?"
Ô Đào: "Anh em? Liên quan gì đến anh của mình? Anh của mình thế nào?"
Trong nội tâm cô khựng lại, nghĩ rằng chẳng phải anh trai đã có một người yêu rồi à, tại sao lại dính dáng đến chuyện của Mạnh Sĩ Huyên?
Vương Bồi Hâm nói đến đây, hận đến mức trong mắt bốc lửa: "Thì ra anh trai của cậu đã kết giao với Sĩ Huyên từ lâu rồi, thì ra bọn họ đã ở bên nhau từ lâu, anh trai của cậu đúng là chơi lưu manh, vậy mà ngủ ở nhà Sĩ Huyên, sao anh ta có thể làm vậy? Anh ta là người khốn nạn như vậy à? Lúc trước cậu để Sĩ Huyên ở nhà cậu, hóa ra đây là nuôi con dâu từ bé hả? Cậu đối xử với Sĩ Huyên như thế al
Ô Đào cười gằn: "Vương Bồi Hâm, cậu nói lời này chẳng những sỉ nhục mình mà còn sỉ nhục Sĩ Huyên." Mạnh Sĩ Huyên là ai, bảy năm đi học đã có bao nhiêu người yêu, cô ấy còn có thể làm con dâu nuôi từ bé của ai?
Vương Bồi Hâm: "Mình tận mắt thấy, mình tận mắt thấy!"
Ô Đào: 'Ít nhất cậu cũng phải nói rõ, rốt cuộc cậu đã thấy cái gì?"
Vương Bồi Hâm trông như sắp rơi nước mắt: "Mình đi qua tìm Sĩ Huyên, vừa mới sáng sớm, anh của cậu đi ra từ phòng của Sĩ Huyên, anh ta còn để trần hai tay!"
Ô Đào thở sâu.
Vừa nãy Vương Bồi Hâm nói như vậy, cô đã mơ hồ có cảm giác, nhưng mà cô không nghĩ tới lại đến mức này rồi?
Mạnh Sĩ Huyên làm ra chuyện này thì cô cũng không thấy lạ, nhưng anh của cô lại có thể làm được chuyện 'ly kinh bạn đạo thế này? Quả thật là không hề ngờ đến!
Cô có phần không dám tin: "Cậu xác định? Không phải là hiểu lầm gì đó chứ?"
Vương Bồi Hâm gần như sắp nhảy dựng lên: "Sao có thể, sao có thể, mình thấy thật đói! Tóc của Sĩ Huyên cũng rối tung, tối hôm qua bọn họ ngủ-"
Ô Đào vội nói: "Cậu nhỏ giọng chút đi." Cô nhìn xung quanh một lát, cũng may không có người nào, chắc là sẽ không bị nghe được.
Vương Bồi Hâm cắn răng vang tiếng rắc rắc: "Anh của cậu chà đạp Sĩ Huyên!"
Ô Đào hít một hơi, nhíu mày nhìn sang Vương Bồi Hâm: "Phải không, chà đạp, vậy lúc ấy Sĩ Huyên có khóc không, có nhào vào trong ngực cậu lên án anh của mình không, cậu ấy có muốn cậu bảo vệ, nhờ cậu mau chóng đánh lưu manh cho cậu ấy không?"
Vương Bồi Hâm bị nghẹn, đương nhiên không có.
Chẳng những không có, Mạnh Sĩ Huyên còn chỉ vào anh ấy bảo anh ấy đi xa một chút, đừng tới quấy ray cô ấy, sau này sẽ đánh anh ấy ra ngoài.
Ô Đào nhìn dáng vẻ đó của anh ấy là hiểu: "Nếu Sĩ Huyên không tìm cậu khóc lóc kể lể thì nghĩa là cậu ấy tự nguyện, đây là việc nam nữ hoan ái, hai bên đều yêu nhau, không nói là ai chà đạp ai. Tân Trung Quốc chúng ta đã cho phụ nữ tự do từ lâu rồi, đừng nói mấy cái cũ rích đó nữa, cái gì mà chà đạp cái gì mà trong trắng, đó là dáng vẻ của thời đại mới à?"
Vương Bồi Hâm bị nói đến mức á khẩu không trả lời được, anh ấy kinh ngạc nhìn cô cả nửa ngày: "Vậy, vậy làm sao bây giờ?"
Ô Đào: "Còn có thể làm sao nữa, mình hiểu Sĩ Huyên, mặc dù cậu ấy từng kết giao với mấy người, nhưng chuyện thế này cậu ấy sẽ không làm loạn, đã ngủ thì nghĩa là cậu ấy thật lòng yêu thích, có lẽ muốn kết hôn?"
Cô nghĩ, người gọi là người yêu' của anh lại là Mạnh Sĩ Huyên?
Nhưng mà không nên, nếu như là Mạnh Sĩ Huyên, vì sao anh ấy không hào phóng thừa nhận, chẳng phải sảng khoái thì tốt hơn à, tại sao còn giấu diếm?