Chuong 276: Su ra doi cua virus (1)
Chuong 276: Su ra doi cua virus (1)Chuong 276: Su ra doi cua virus (1)
Nhưng bây giờ cô đột nhiên phát hiện, có lẽ thứ Mạnh Sĩ Huyên cần không phải là người trí thức xứng đôi hay là xuất thân tốt gì, cô ấy chỉ cần một người đơn giản giản dị nhất, có thể làm cho cô ấy an tâm mà tin tưởng?
Trễ hơn một lúc, Ninh Diệu Hương trở về, Thanh Đồng kiên trì thẳng thắn chuyện này, đương nhiên không nhắc đến chuyện hai người đã ngủ.
Đầu tiên Ninh Diệu Hương sững sờ, không thể tin được.
Thanh Đồng thấp thỏm cúi đầu.
Sau đó Ninh Diệu Hương lập tức vỗ đùi: "Cái này, cái này tất nhiên là tốt quá! Đây là chuyện cực tốt! Mẹ cứ ngóng trông Sĩ Huyên gọi mẹ là mẹ mãi! Sĩ Huyên làm con dâu của mẹ, vậy thì tốt biết bao nhiêu!"
Thanh Đồng thấy vậy mới xem như thở phào nhẹ nhõm.
Ô Đào đứng bên cạnh cười: "Mình vẫn nên tranh thủ thời gian bàn bạc việc mua nhà đi, đầu tiên con nói trước, con không vội mua nhà, cho nên có thể để anh con mua trước. Cứ để anh ấy chọn một chỗ tốt rồi thoải mái mà mua, dù sao bản thân Si Huyên cũng có một tòa nhà, mình không thể chiếm món hời của người ta, ngược lại còn mất mặt hơn nhà của nhà gái người ta được."
Ninh Diệu Hương: "Ừ, mẹ không thể làm Sĩ Huyên tủi thân được, có thể cho Thanh Đồng mua trước, con xem đi, chọn một chỗ tốt!"
Lúc đầu Ô Đào muốn đi tìm Mạnh Sĩ Huyên nói chuyện, dù sao đã như vậy rồi, cô ấy trốn tránh mình để làm gì.
Nhưng ai ngờ thầy hướng dẫn muốn đến Hồng Kông tham gia hội nghị an toàn máy tính quốc tế, bảo Ô Đào cùng đi. Chuyện này rất gấp, thế là Ô Đào cũng không còn thời gian để đi tìm Mạnh Sĩ Huyên mà vội vàng đi cùng thay hướng dẫn đến Hồng Kông. Hội nghị này liên quan đến an toàn máy tính, có thể nói là một lĩnh vực hoàn toàn mới mẻ đối với trong nước. Ô Đào cũng từng nhìn thấy thứ gọi là "virus" trong tài liệu tiếng Anh.
Có rất nhiều nhân vật đứng đầu về phương diện máy tính quốc tế tham gia hội nghị này, trong đó nhắc đến mở rộng pháp luật và quy tắc về an toàn hệ thống máy tính, cùng với những vấn đề đã tồn tại trước đó.
Giáo sư Ninh khẽ nói với Ô Đào: "Những thứ này còn cách chúng ta rất xa, trước tiên phải hiểu đã."
Ô Đào gật đầu, nhưng vẫn nghiêm túc ghi chép lại.
Nghe nói virus máy tính đầu tiên trên thế giới xuất hiện từ ba năm trước, xuất hiện trong máy tính của Apple, là một chương trình quái đản. Khi virus này xuất hiện, trên màn hình máy tính sẽ hiển thị dòng chữ màu đỏ chói mắt, ví dụ như "It will get on all your disks".
Đầu năm nay virus máy tính mới được định nghĩa chính thức, ở trong một bài báo có tên "Virus máy tính- lý luận và thực tiễn". Bài báo này không chỉ định nghĩa chính xác về virus máy tính, còn trình bày rất rõ ràng về kết quả nghiên cứu thí nghiệm virus máy tính của chuyên gia, có những dự đoán về chiêu hướng phát triển của virus trong tương lai.
Trên màn hình hiển thị bài báo này, nhưng chỉ lướt qua.
Khi Ô Đào liếc nhìn bài báo ấy, nhìn thấy một dòng chữ tiếng Anh.
Bởi vì là chữ tiếng Anh, là pinyin nên khi cô phải nhìn mấy giây mới có thể
Nhận ra, dòng chữ này có nghĩa là gì trong tiếng Trung.
Yun Nian Ye. Đây là tên của Diệp Uan Niên.
Giáo sư Ninh cũng nhìn thấy, cười ha ha nói: "Đây là cháu trai của lão Diệp ở học viện Khoa Học Trung Quốc. Bây giờ thằng bé là giáo sư trẻ tuổi nhất trong số người Trung ở Mũ, hình như đây là thằng bé làm nghiệp dư thôi. Nhưng đáng tiếc lần này thằng bé không đến đây."
Ô Đào: "Hoá ra là anh ấy."
Giáo sư Ninh vẻ mặt rất tự hào: "Trong lĩnh vực máy tính, Trung Quốc của chúng ta phát triển quá lạc hậu. Cháu trai của lão Diệp coi như mang lại ánh sáng cho người Trung Quốc chúng ta."
Ô Đào mỉm cười, anh rất xuất sắc giống như là thiên tài vậy, dường như có thể tỏa sáng ở trong mọi lĩnh vực.
Ai mà ngờ rằng anh chàng đôi mắt rực sáng nhiệt huyết khi nói vê toán học năm đó lại chuyển đến lĩnh vực máy tính, hơn nữa còn đạt được thành tích đầy tự hào.
Giáo sư Ninh lại nói: "Đúng rồi, thầy nhớ ra một chuyện. Nói ra cũng thật trùng hợp, thằng bé đang dạy học ở trường của Tích Thanh. Có lẽ Tích Thanh quen biết với thằng bé."
Ô Đào bèn nhớ lại Hà Tích Thanh từng nhắc đến trong thư, anh ấy đặc biệt nhắc đến có một giáo sư vô cùng trẻ tuổi, là thiên tài gì đó, hơn nữa còn có kỹ thuật bắn súng tốt. ... Đó chẳng phải là Diệp Uẩn Niên sao?
Ô Đào cảm thấy thật nực cười, là thế giới này nhỏ bé hay là trường học ở bên Mỹ quá ít?
Nhưng nghĩ lại cũng phải, trường đại học ở Mỹ, học về máy tính, lại là người Hoa ở Trung Quốc Đại Lục. Vòng tròn này rất nhỏ, không gặp được nhau mới
Là lạ.
Giáo sư Ninh: "Đợi sau này có cơ hội có thể mời thằng bé về nước, diễn giảng cho sinh viên của chúng ta, đây cũng là sự khích lệ cho các em ấy. Nhưng hình như thằng bé rất bận, để sau hãng nói vậy."
Ô Đào không nói gì.