[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 304 - Chương 304: Thẳng Thắn (1)

Chương 304: Thẳng thắn (1) Chương 304: Thẳng thắn (1)Chương 304: Thẳng thắn (1)

Sau đó, cô không muốn đi qua chỗ đó nữa, mỗi lần vô tình đi ngang qua, đều chỉ muốn quay mặt qua chỗ khác.

Ở sâu trong lòng cô, có khi nào cô thôi không chờ anh, chờ anh trở lại.

Sống cuộc sống không có búp bê, không có Đại Hoàng Đại Hồng, cô đã từng trải qua cuộc sống đào hầm trú ẩn, trải qua cảm giác thấp thỏm trong chiến tranh, cũng trải qua cơn mưa đá dữ dội. Đến khi cô trưởng thành, anh cũng cũng trở về, mang đến cho cô ngọt ngào chưa từng có, khiến cô cảm thấy mỗi ngày đều sống trong màu hồng, khiến cô cảm thấy thế giới này thật đẹp.

Nhưng sau đó, anh vẫn phải rời đi.

Đến sau này Ô Đào mới nghĩ ra, kỳ thực ngay từ khi bắt đầu, gia đình anh đã hy vọng một ngày nào đó anh sẽ ra nước ngoài du học, có lẽ bản thân anh cũng biết chuyện này, chỉ là đang lặng lẽ chờ cơ hội mà thôi.

Sau đó, trải qua mười hai năm xa cách suốt chiều dài nửa vòng trái đất, khó có thể nói là cả hai không có chút bướng bỉnh quật cường, cô còn tưởng rằng anh sẽ không bao giờ quay lại nữa.

Nếu anh không trở lại, nếu anh đã quên quá khứ, sống cuộc sống hạnh phúc ở nước Mỹ, đời này cô sẽ không nói gì nhiều nữa, sẽ coi tất cả quá khứ đã qua chỉ là một giấc mộng.

Nhưng bây giờ, anh lại trở lại.

Ô Đào trầm mặc nhìn những cảm xúc cuồng nhiệt của chàng trai mười hai năm trước, cuối cùng cẩn thận gấp những lá thư đó lại, cất trở về chỗ cũ.

*xxx*x*xxkx+k*x*Xx*k*x*xx%*%

Thứ hai là ngày bắt đầu một tuần mới, cô mở cuộc họp với bộ phận R&D, nói về tình hình hiện nay của công ty, dây chuyền sản xuất do bọn họ nghiên cứu lắp đặt ở nhà máy đã có thể sản xuất được mấy bộ phận chính, nhưng do chưa có hệ thống kiểm tra chất lượng hoàn chỉnh, nên sẽ không tránh khỏi những vấn đề này vấn đề kia. Nếu cứ tiếp tục thế này, dây chuyền sản xuất của bọn họ sẽ không thể đưa vào hoạt động chính thức, sẽ không bao giờ thay thế được trang thiết bị của Nhật Bản.

Người của bộ phận R&D đề cập tới vấn đề này cũng thấy nhức đầu, Ô Đào liệt kê từng vấn đề đã gặp phải ra, để mọi người thảo luận từng vấn đề mội. Các kỹ sư không ngừng thảo luận với nhau, Ô Đào lại nghĩ đến chuyện học MBA, cô nhất thời nảy ra ý tưởng tổ chức chuyến đi thăm quan học hỏi, nghĩ cách tới thăm quan các nhà máy ở nước Mỹ, Nhật Bản và Hương Cảng, học hỏi kinh nghiệm của bọn họ. Nhưng tất nhiên là cũng phải xem cơ hội.

Sau khi họp xong, Ô Đào gọi điện thoại cho nhà cung cấp mình quen biết ở Hương Cảng hỏi về vấn đề này, đối phương cũng nói sẽ lưu ý ở phía đối tác giúp. Sau khi cúp điện thoại cố định ở văn phòng, chuông điện thoại di động của cô lại vang lên.

Người bạn từng làm đội trưởng đội an ninh của cô gọi tới, đối phương nói cho cô biết lai lịch của Hà Tú Quyên: "Cô ta vốn làm công nhân trong một nhà máy, sau đó đi tới Uy Hải tìm việc làm, bị người hoa ngôn xảo ngữ lừa vào làm việc ở quán Karaoke, Lạc tổng thường xuyên chiêu đãi khách hàng ở quán karaoke đó. Cô ta cũng không có gì khác thường, người nhà đều làm công nhân đứng đắn, có một người thân làm việc ở Bắc Kinh, cũng làm ở đơn vị đứng đắn."

Ô Đào: "Mấy ngày gần đây, cô ta có từng tiếp xúc với ai không?”

Đối phương: "Không, bình thường ra ngoài đi dạo, đi mua sắm linh tinh, còn không thì ở nhà người thân."

Ô Đào gật đầu.

Nếu chỉ là tai nạn sau khi uống rượu say thì còn đỡ, chỉ cần không bị người khác gài bấy là được, còn lại phải nhìn vào chính anh ta.

Ngay sau đó, cô gọi điện thoại cho Hà Tú Quyên, cuộc gọi vừa được kết nối, đầu điện thoại bên kia vang lên một giọng nói có vẻ lớn tuổi, cô nói tìm Hà Tú Quyên, đối phương lớn tiếng gọi "Quyên tử, có người tìm cháu này".

Hà Tú Quyên nhanh chóng chạy tới nghe điện thoại, có thể cảm giác được giọng điệu của cô ta hơi căng thẳng.

Biết người này có thân thế trong sạch, cũng không đến mức có dụng tâm khác, thái độ của Ô Đào cũng đỡ hơn: "Tôi đã nói chuyện với Lạc tổng rồi, cô có thể lựa chọn phá thai hoặc là giữ lại, dù thế nào, tôi tin anh ta cũng sẽ sắp xếp thỏa đáng cho cô, còn chuyện chỗ tôi đến đây là chấm dứt, chuyện còn lại mời cô đi gặp Lạc tổng, có vấn đề gì cứ tìm tìm Lạc tổng, đừng tìm tôi nữa."

Cô đã hứa sẽ gọi điện thoại cho cô ta, cuộc điện thoại này cũng coi như là cho cô ta một câu trả lời. Chuyện còn lại phải do Lạc Tái Lâu giải quyết, chờ anh ta giải quyết xong, đến thời điểm thích hợp, hai người sẽ tuyên bố chia tay, thế là xong.

Hà Tú Quyên dè dặt nói: 'Nhưng... Lạc tổng thì sao?"

Ô Đào: "Cô có ý gì?"

Hà Tú Quyên: "Lạc tổng là cha của con tôi, anh... anh ta sẽ không kết hôn với tôi sao?"
Bình Luận (0)
Comment