[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 309 - Chương 309: Thẳng Thắn (6)

Chương 309: Thẳng thắn (6) Chương 309: Thẳng thắn (6)Chương 309: Thẳng thắn (6)

Ô Đào nhớ tới dáng vẻ thất thố của mình lúc ngồi trong xe đêm hôm đó ngồi, cô cười khổ nói: "Anh có thể phát tiết lửa giận của anh, cũng có thể lừa em, hoặc là làm gì khác cũng được, em có thể chấp nhận hết."

Diệp Uẩn Niên nhếch môi cười, nhìn cô: "Làm gì cũng được?”

Ô Đào: "Em sẽ cố gắng."

Diệp Uẩn Niên: 'Vậy bây giờ, em lập tức phủi sạch quan hệ với Lạc Tái Lâu, hủy hôn ước, cùng ở bên anh đi."

Ô Đào: "Anh thấy chuyện đó thú vị lắm sao?"

Diệp Uẩn Niên: "Anh cảm thấy rất thú vị, em có thể làm được không?"

Ô Đào thẳng thắn: "Em không làm được."

Diệp Uẩn Niên: "Em không làm được? Đây chính là thành ý của em đấy à? Là bù đắp mà em nói? Thành ý của em là em quen với một người bạn trai, lại đính hôn với người khác? Em là kẻ nói lời không giữ lời, phản bội anh, em ở bên người khác!"

Ô Đào: "Em nghĩ là anh sẽ không trở lại nữa." Diệp Uẩn Niên: "Nhưng anh đã trở lại rồi, tuy đã qua rất nhiêu năm, tuy chậm, nhưng anh đã trở lại rồi."

Ô Đào: "Chúng ta đã chia tay rồi!"

Diệp Uẩn Niên cười nhạt nói: "Chia tay? Anh có đồng ý chia tay không? Em nói chia tay là chia tay à? Anh đã từng đồng ý chia tay chưa? Em đồng ý gả cho anh, rõ ràng là em đã đồng ý rồi, tại sao em lại đơn phương đổi ý?"

Ô Đào: "Chẳng phải mấy năm nay anh sống rất tốt hay sao, anh đã từng có ý muốn trở về chưa? Anh phong quang vô hạn, có một sự nghiệp thành công còn gì?"

Diệp Uẩn Niên: "Giang Ô Đào, em đừng quên, vừa rồi em còn nói dễ nghe hơn hát, em nói áy náy với anh, còn nói muốn đền bù cho anh. Làm sao, đảo mắt đã quên lời mình vừa nói rồi, nói nhưng không giữ lời?"

Ô Đào: "Em nói là muốn đền bù cho anh, nhưng em cũng nói là sẽ cố gắng hết sức. Xin lỗi, nhưng những điều anh vừa nói, nằm ngoài phạm vi năng lực của eml"

Cô không muốn kể cho Diệp Uẩn Niên nghe về hôn ước sắp đổ vỡ của mình. Nhưng cô biết, mình và Diệp Uẩn Niên đã không có khả năng, nếu mình cứ như vậy đáp ứng anh, hai người cũng không thể đi tới cuối! Diệp Uẩn Niên cười nhạt nói: "Hôn ước chó má gì chứ, chẳng phải anh ta đã làm người phụ nữ khác mang thai hay sao?”

Ô Đào: "Vậy thì sao, cho dù bọn em có sắp chia tay, đó cũng là chuyện của bọn em, em sẽ chọn lựa cách thích hợp nhất để chia tay! Chuyện đó không liên quan gì đến anh cả, Uẩn Niên, em không thể làm bất cứ điều gì vì bị anh uy hiếp cả."

Diệp Uẩn Niên: "Hôn ước này không có hiệu lực."

Ô Đào nhìn anh, vừa bất đắc dĩ lại vừa buồn cười: "Anh có biết là em và anh ta đã công khai với bên ngoài không? Em không cân nhắc đến tình cảm của bọn em, cũng phải cân nhắc đến ảnh hưởng tới danh tiếng của công ty em! Giữa em và anh ta còn ràng buộc với nhau bằng lợi ích cá nhân, anh nghĩ chỉ cần mình nói không có hiệu lực, là thật sự không có hiệu lực đấy à?”

Diệp Uẩn Niên mím môi, nhìn chằm chằm vào cô, một lúc lâu sau mới nói: "Chỉ có giữa anh và em mới có hiệu lực, còn em và người khác đều không có hiệu lực."

Ô Đào chợt cảm thấy nghẹt thở, cô nghiêng mặt đi, im lặng rất lâu không nói được thành lời. Diệp Uẩn Niên cũng không nói gì, anh chỉ lẳng lặng nhìn cô.

Một lúc lâu sau, Ô Đào mới lại lên tiếng: "Uẩn Niên, cho dù em và Tái Lâu có không thể tiếp tục bên nhau, cũng không có nghĩa là chúng ta có khả năng, em cũng không phải người cần phải muốn kết hôn, lại càng không phải là người lấy ai cũng được."

Diệp Uẩn Niên cầm đũa gắp món ăn cho cô: "Em có thể vừa ăn vừa cân nhắc, anh thấy đồ ăn ở đây cũng được, anh đặc biệt tìm hiểu đấy."

Lúc này, Ô Đào nào có tâm tư ăn cơm, cô không có chút khẩu vị nào cả.

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Uẩn Niên, anh nhìn dòng xe cộ bên ngoài cửa sổ đi, cả những tòa nhà ngoài kia nữa. Anh rời đi mười hai năm, thành Bắc Kinh đã thay đổi đến long trời lở đất, con người ở Bắc Kinh đã thay đổi, tất nhiên em cũng đã thay đổi —— "

Cô thu hồi ánh mắt, nói: "Anh chỉ đang cố chấp ôm tâm trạng tiếc nuối, muốn bù đắp cho quá khứ thôi. Thực ra, em chưa chắc đã là Ô Đào của lúc trước, anh cũng không phải là Diệp Uẩn Niên của lúc trước. Bây giờ, chúng ta không thể bù đắp được cho những tiếc nuối năm đó, anh cứ vậy, sẽ chỉ càng phá nát tất cả những hồi ức tốt đẹp giữa hai chúng ta, khiến mặt mũi trở nên hư hao. Em mong anh hãy lý trí lại, như vậy có lẽ chúng ta còn có thể làm bạn, còn có thể cùng nhau nhớ lại một thời tuổi trẻ của chúng ta."

Diệp Uẩn Niên nắm chặt đũa, nói từng câu từng chữ: "Đó là đối với em thôi."

Anh bình tĩnh nói: "Với em, quá khứ đã qua, tất cả đều thay đổi, nhưng với anh, thời gian vĩnh viễn luôn dừng lại ở quá khứ, anh không thể trở lại được, nó cũng chưa từng thay đổi."

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment