[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 315 - Chuong 315: Nau Com (2)

Chuong 315: Nau com (2) Chuong 315: Nau com (2)Chuong 315: Nau com (2)

Trân Thông: "Cô nói rất có lý, vậy Văn Nguyên, phiền anh phải đi một chuyến rồi."

Ô Đào: "Ngoài vấn đề này ra, còn một vấn đề nữa. Dây chuyền sản xuất của chúng ta đang gặp một số vấn đề. Nếu có thể, Văn Nguyên anh qua đấy có thể đến thăm nhà máy ở Nhật Bản được không, có thể lấy được tài liệu hoặc là hình ảnh là tốt nhất."

Những kỹ thuật sản suất này không chỉ liên quan đến vấn đề hạn chế xuất khẩu công nghệ ra nước ngoài, còn liên quan đến một số khía cạnh chỉ tiết.

Bây giờ Ô Đào tự xây nhà máy riêng của mình mới biết, chuyện này khó khăn đến mức nào. Ngay cả sản xuất một phụ tùng nhỏ, cũng không biết phải đi bao nhiêu con đường vòng mới đạt được mức chất lượng như bọn họ.

Bành Văn Nguyên cười nói: "Đúng đúng đúng, tôi cũng nghĩ vậy, tôi sẽ lập tức đi công tác Nhật Bản. Ô Đào, cô mau xem mình cần gì đi, tôi sẽ cố gắng nghĩ cách lấy được!"

Sau khi ra khỏi phòng làm việc của Trần Thông, Ô Đào tranh thủ tìm hiểu tình hình của hai đối thủ còn lại. Bây giờ, có tổng cộng hai công ty sẽ cạnh tranh sản phẩm mới với bọn họ, một là công ty là của Nhật Bản, hai là công ty Khoa Tân. Người phụ trách của công ty Khoa Tân lại chính là chồng của Vương Á Tương. Anh ta có gia cảnh rất tốt, học thức uyên bác, mấy năm trước từng vào làm ở Học viện Khoa học Trung Quốc, sau này nghỉ làm ở Học viện Khoa học Trung Quốc, ra ngoài thành lập công ty.

Ô Đào tìm kiếm thông tin, phát hiện ra rằng bọn họ vẫn sử dụng đầu máy in nhiệt, giá khoảng 6. 000 nhân dân tệ. Còn về sản phẩm của công ty các cô, do chi phí bị đội lên, mức giá sẽ rơi vào khoảng 10. 000 nhân dân tệ, như vậy mức giá của đôi bên sẽ chênh nhau bốn nghìn nhân dân tệ.

Cô lại so sánh ve danh mục và thông số kỹ thuật giữa sản phẩm của đôi bên. Từ thông số kỹ thuật của sản phẩm đối phương, sản phẩm của bọn họ sẽ không thể nào cạnh tranh được với sản phẩm của công ty Tam Hợp, chỉ cần sử dụng sẽ biết, hai sản phẩm này hoàn toàn không giống nhau.

Nhưng vấn đề chính là ở chỗ, sao người tiêu dùng bình thường biết được?

Trong trường hợp người dùng mới không biết về sự khác biệt giữa hai loại đầu in này, bọn họ lựa chọn mua máy in rẻ hơn với giá hơn sáu nghìn đồng, như vậy bọn họ sẽ không có cơ hội biết được sự khác biệt giữa sản phẩm sáu nghìn đồng và sản phẩm mười nghìn đồng.

Dù sau này bọn họ có biết được, sản phẩm của công ty Tam Hợp cũng đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất rồi.

Xét cho cùng, đây không phải mà món đồ giá rẻ vài đồng, có thể tùy tiện mua về để so sánh.

Vì vậy, nếu Bành Văn Nguyên có thể tìm ra cách hạ giá thành xuống, sẽ giải quyết được rất nhiêu vấn đề. Bành Văn Nguyên khá thành thạo về phương diện này, nếu lần này anh ta có thể tiếp tục sáng tạo ra kỳ tích thì tốt.

Trong lúc đang bận rộn, Mạnh Sĩ Huyên gọi điện thoại tới.

"Ô Đào, cậu nói rõ ra đi, đã xảy ra chuyện gì rồi, Lạc Tái Lâu đã làm gì?"

"Sao cậu biết?"

"Cậu không cần phải quan tâm xem mình biết bằng cách nào, cậu chỉ cần nói, có phải anh ta tìm tình nhân, làm người ta lớn bụng không?"

Ô Đào: "Quả là có chuyện như vậy xảy ra." Mạnh Sĩ Huyên: "Hay cho Lạc Tái Lâu, anh ta muốn làm phản à! Dám bắt nạt bà cô nhà chúng ta đúng không? Lúc trước ai là người lì lợm la liếm theo đuổi cậu chứt"

Ô Đào: "Cậu đừng quá lo lắng, mình không tức giận đâu, chúng mình đã nói chuyện với nhau xong là sẽ giải trừ hôn ước rồi, cậu cứ nói trước chuyện này với mẹ, chắc tới đây mình sẽ công khai với bên ngoài."

Mạnh Sĩ Huyên: "Đã giải trừ hôn ước rồi? Vậy được, coi như anh ta không có quan hệ gì với chúng ta cả, bây giờ mình sẽ cho anh ta đẹp mặt!"

Ô Đào thấy không ổn: "Cau định làm gì?"

Mạnh Sĩ Huyên cười lạnh nói: "Còn có thể làm gì? Sở công thương, cục giá cả, cục thuế, cục phòng cháy chữa cháy, mình sẽ gửi đơn khiếu nại lên tất cả các cục đấy!"

Ô Đào vừa nghe thấy vậy đã vội ngăn cản: "Không được đâu Sĩ Huyên, đây không phải là chuyện đùa đâu!"

Thông thường, một khi công ty nào bị các cục này đến hỏi thăm, dù không có vấn đề gì cũng sẽ gặp rắc rối, thế nào cũng bị tróc một tang da.

Mạnh Sĩ Huyên: "Mặc kệ anh ta, anh ta ăn khong tieu cung ke, quan he cung hop tac cung có lợi thì sao chứ, anh ta làm loạn ở bên ngoài như vậy, chẳng phải là đang bôi tro chát trấu vào mặt cậu hay sao! Đúng là đáng thất vọng!"

Ô Đào: "Cậu đã khiếu nại rồi à?"

Mạnh Sĩ Huyên: "Hừ, mình đoán chắc giờ người của các cục đã gọi điện thoại cho anh ta rồi."

Ô Đào: "... Nhưng vấn đề là, mình cũng có cổ phần trong công ty của anh tal

Mạnh Sĩ Huyên nghĩ thấy cũng có lý: "Được rồi, thôi không nói nữa, lúc nào có thời gian cậu về nhà dùng cơm đi, gần đây mình mới nhờ được người vận chuyển một con dê từ Trương Gia Khẩu tới đấy, chúng ta nướng ăn ở trong sân, bảo đảm ăn rất ngon."

Ô Đào: "Được, chờ hôm nào rảnh mình sẽ đi"
Bình Luận (0)
Comment