[Thập Niên 60] Tiến Vào Tứ Hợp Viện (Dịch Full)

Chương 316 - Chuong 316: Nau Com (3)

Chuong 316: Nau com (3) Chuong 316: Nau com (3)Chuong 316: Nau com (3)

Sau đó, Ô Đào vội vàng gọi điện thoại cho Lạc Tái Lâu, hỏi thăm tình hình của anh ta. Phải biết rằng, người điều hành công ty sợ nhất là những chuyện như thế này, các cục tới gõ cửa còn khó đối phó hơn là các đội thanh kiểm tra, dù thế nào bọn họ cũng chỉ có thể cười xòa bất lực, cuối cùng còn bị lột một tâng da.

Tiếng chuông điện thoại vang lên một lúc lâu, Lạc Tái Lâu mới nhận cuộc gọi. Hiển nhiên là người ở đầu điện thoại bên kia đang ngồi trên đống lửa, anh ta nói: "Ô Đào, có vẻ anh thật sự đắc tội với ai đó rồi, có người chỉnh anh, chọc cho anh cả đống chuyện! Không chừng chuyện của Hà Tú Quyên không phải là trung hợp, mà có người tính toán anhl"

Ô Đào không dám nói là do Mạnh Sĩ Huyên làm, cô đành phải an ủi anh ta: 'Không sao, thân chính không sợ bóng dáng tà, anh cứ bình tĩnh giải quyết. Thôi, em không làm phiền anh nữa."

Nói xong, cô vội vàng cúp máy.

Hôm nay sau giờ tan tầm, Ô Đào đi qua tứ hợp viện, vừa vào cửa, cháu gái nhỏ tiểu U U còn chưa đầy ba tuổi đã nghiêng nghiêng ngả ngả chạy tới.

Cô bé đi bộ còn chưa vững lắm, lúc nào cũng lắc lắc lư lư, thân hình nhỏ xíu bụ bẫm, nhìn giống như một chú vịt con, làm ai nhìn cũng thích.

Ô Đào không khỏi ôm lấy cô bé: "Tiểu U U càng ngày càng đáng yêu!"

Bạn nhỏ U U ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, lớn tiếng gọi: "Cô... cô tới!"

Giọng nói của cô bé đầy thanh thúy, nghe còn chưa rõ âm, ngây thơ lại đáng yêu. Ô Đào nghe xong không khỏi bật cười.

Bởi vì Mạnh Sĩ Huyên thường xuyên gọi cô là cô, tiểu U U cũng bắt chước gọi theo.

Lúc này, Ninh Diệu Hương đi ra: "Con đến đúng lúc thật đấy, chúng ta đã đem ướp thịt dê rồi, lát nữa nướng là xong, đang chờ anh con nướng."

Mạnh Sĩ Huyên cũng đi ra, cô ấy mặc bộ đồ ngủ bên trong, khoác thêm chiếc áo khoác dài ở bên ngoài, mái tóc được uốn quăn đẹp mắt.

Thấy Ô Đào tới, cô ấy mỉm cười nói: "Để Ô Đào nướng đi, Ô Đào nấu ăn rất ngon!"

Lúc này, Thanh Đồng đã chuẩn bị xong than nướng: "Mọi người cũng làm đi, thi xem ai nướng ngon hơn” Ô Đào cười nói: "Được, em muốn nướng bánh mỳ mật ong."

Nghe thấy cô nói vậy, Mạnh Sĩ Huyên cũng to vẻ muốn ăn.

Quết một lớp mật ong mỏng lên bánh mì, sau đó để lên than nướng giòn, nướng đến khi mật ong ngấm vào lớp vỏ bánh mì, bánh mỳ giòn tan, lúc này bánh mỳ ăn mới ngon.

Ninh Diệu Hương bật cười nói: "Hồi trước được ăn thịt đã là vui lắm rồi, giờ các con còn kén chọn, thích ăn vị này, thích ăn vị kia, các con đúng là!"

Mọi người vừa nói chuyện, vừa nướng thịt dê, chẳng mấy chốc mùi thơm đã tràn ngập khắp trong tiểu viện, khiến mọi người không khỏi rục rịch tay gắp.

Thanh Đồng rắc gia vị lên món thịt dê mới nướng xong, rồi mang chia cho tất cả mọi người ăn, giữ lại phần thịt không rắc gia vị cho tiểu U U, cả gia đình nhiệt tình ăn thịt, luôn miệng khen ngon.

Trong lúc vừa nướng vừa ăn, Ninh Diệu Hương đột nhiên nhớ ra: "Ô Đào, có phải Lạc Tái Lâu gặp phải chuyện gì rồi không?"

Ô Đào: "Cũng không có chuyện gì lớn, nhưng dạo này tình cảm giữa con và anh ta có có chút vấn đề, nếu có thể, chúng con định giải trừ hôn ước."

Nói xong những lời này, cô liếc nhìn Mạnh Sĩ Huyền.

Mạnh Sĩ Huyên vội phụ họa theo: "Con thấy giải trừ hôn ước cũng tốt, dù sao Lạc Tái Lâu cũng không phải là loại người tốt lành gì, giờ chia tay, con tin Ô Đào có thể tìm được người tốt hơn!"

Ninh Diệu Hương kinh hãi hỏi: "Tại sao? Cậu ta thật sự gặp phải chuyện gì sao?"

Thanh Đồng đang nướng thịt đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn, nói: "Cóc ba chân khó tìm, chứ đàn ông hai chân lại chẳng đầy rẫy ngoài kia? Người theo đuổi Ô Đào có cả đống, chỉ là xem Ô Đào có nhìn trúng hay không thôi, chia tay cũng tốt, con đồng ý."

Ninh Diệu Hương nghi ngờ nhìn về phía Ô Đào: "Vậy con định bao giờ chia tay? Hay là đã chia tay rồi? Vậy khi nào định công khai với bên ngoài?"

Ô Đào ăn xiên nướng, tùy tiện nói: "Mẹ, giờ chúng con cũng coi như là chính thức chia tay rồi, nhưng còn công khai thế nào, cũng phải xem tình hình đã, chờ tìm cơ hội thích hợp đi."

Ninh Diệu Hương không nói gì nữa, một lát sau, bà ấy đột nhiên nói: "Con còn nhớ lúc trước ông Phan muốn giới thiệu một người quản lý ở đơn vị ông ấy cho con không, con có muốn đi gặp không? Thật ra bây giờ mẹ ngẫm lại, thấy thằng nhóc kia cũng không tồi."

Vừa nghe thấy vậy, Ô Đào vội nói: "Mẹ ơi, hiện tại con còn chưa nghĩ nhiều đến vậy, chờ Sau này tính tiếp."

Mạnh Sĩ Huyên và Thanh Đồng ở cạnh đó cũng nói đỡ giúp, pha trò rồi nói sang đề tài khác, chuyện này mới tính là kết thúc.

Sau khi ăn nướng xong, cô dọn dẹp rồi trở ve sân nhà mình.

Tuy nhà anh trai cũng khá lớn, nhưng cô đã quen trở về nhà mình rồi.
Bình Luận (0)
Comment